thập niên 70 nàng dâu may mắn

“Thanh niên trí thức à? Thanh niên trí thức đều yếu ớt, sao Thế Thông lại mong muốn cưới thanh niên trí thức chứ? Cưới về căn nhà hoàn toàn có thể thao tác làm việc phụ hỗ trợ cho mái ấm gia đình không?” Những năm 70, tư tưởng vẫn còn tồn tại chút lâu đời, phần rộng lớn phụ phái đẹp vô thôn đều mến con cái dâu đem kĩ năng sinh nở chất lượng tốt. Bà nội Vương cũng đều có loại tư tưởng này, bà cảm nhận thấy thanh niên trí thức thông thường yếu đuối ớt ko thực hiện nổi việc cũng thôi, thân thiện thể quá còm yếu đuối, hoàn toàn có thể sinh con cái cũng ko sinh được nam nhi.

Bà Lương cũng phiền lòng Lương Thế Thông cưới thanh niên trí thức về ko thể thao tác làm việc, tuy nhiên phiền lòng thì phiền lòng, bà nghe bám theo điều nam nhi, chuyện Lương Thế Thông tiếp tục ra quyết định, bà sẽ không còn phản đối.

Bạn đang xem: thập niên 70 nàng dâu may mắn

Bà Lương mỉm cười nhạt nhẽo quan sát về phía bà nội Vương: “Thế Thông nhìn trúng rồi. Phải nhiều chuyện bà cho tới viện Tri Thanh rỉ tai thực hiện mai côn trùng một ít.”

“Được, vậy quá thời gian thân thiện trưa bà tiếp tục thanh lịch.” Buổi trưa là khi đứa ở viện Tri Thanh đi làm việc về bên, khi cơ thông qua đó mới mẻ đem người.

“Được, vậy nhiều chuyện bà, vô căn nhà con cháu còn tồn tại việc, con cháu về bên trước. Hai trái khoáy trứng này là trứng gà căn nhà con cháu, bà cứ lưu giữ nhưng mà ăn.” Bà Lương thưa đoạn thì đứng lên, nhét nhị trái khoáy trứng gà đựng ở vào bên trong túi vô tay bà nội Vương.

Lúc này trứng gà đó là đồ gia dụng chất lượng tốt, người vùng quê thông thường, từng căn nhà đều tiếp tục nuôi một nhị con kê, đơn giản phần rộng lớn trứng gà được đẻ rời khỏi người tao đều ko nỡ ăn, đều tích gom lại cung cấp lấy chi phí.

Bà nội Vương cũng biết trứng gà là đồ gia dụng chất lượng tốt, bà Lương nhét trứng gà cho tới bà, bà cũng đứng lên bám theo, nhét trả trứng gà: “Trứng gà này bà ko thể lấy được, con cháu đem về cho tới nhị đứa nhỏ vô căn nhà ăn.”

“Bà níu lại ăn chuồn, chuyện của Thế Thông nên nhiều chuyện bà rồi, con cháu chuồn trước đó.” Bà Lương thưa đoạn, bèn ra đi ngoài.

Tuy rằng thân thiện thể bà Lương ko chất lượng tốt, tuy nhiên bà nội Vương tuổi hạc tiếp tục rộng lớn, vận tốc đi đi lại lại của bà cũng ko vị bà Lương, ko lâu sau bà Lương tiếp tục ra đi. Bà nội Vương chỉ hoàn toàn có thể nhận trứng.

Sau khi bà Lương tách ngoài căn nhà chúng ta Vương thì nhanh gọn trở về căn nhà, bà mong muốn nhanh gọn về căn nhà, thực hiện một cỗ ăn mặc quần áo cho tới Thế Thông. Thế Thông chuẩn bị kết duyên, ăn mặc quần áo của anh ấy đều phải có miếng vá, bà trở lại coi hoàn toàn có thể may cho tới anh một cỗ ăn mặc quần áo mới mẻ hay là không. Kết thơm là 1 trong chuyện rộng lớn, ko thể khoác ăn mặc quần áo như ngày thông thường được.

Xem thêm: CakhiaTV - Cổng thông tin trực tuyến hàng đầu về bóng đá

...

Dưới chân núi cuối thôn, thời điểm ngày hôm nay Qúy Thục Hiền vẫn được phân cho tới cuốc khu đất, Lương Thế thông cũng thực hiện việc làm tương tự như ngày ngày qua, gánh nước tưới khu đất.

Lúc thao tác làm việc Qúy Thục Hiền ko thể chăm chỉ chịu thương chịu khó thực hiện mãi được, cũng chính vì thân thiện thể này của cô ấy quá yếu đuối, ngày ngày qua nỗ lực thực hiện 1 trong các buổi tiếp tục nổi lên thật nhiều nhọt nước, thời điểm ngày hôm nay khi thao tác làm việc cô thực hiện một hồi lại nghỉ ngơi một hồi, tay quá nhức, cô bèn bịa đặt cuốc qua quýt một phía nghỉ dưỡng một hồi rồi lại nối tiếp thực hiện. Chỉ là mặc dầu vừa phải thực hiện vừa phải nghỉ ngơi vì vậy, cô vẫn cực kỳ mệt rũ rời, trán sập những giọt mồ hôi, mặt mày bầy nắng nóng cho tới đỏ rực.

Có lẽ Lý Vượng vì thế những điều thưa ngày qua của Lưu Nhị Cẩu, thời điểm ngày hôm nay khi thao tác làm việc anh tao cơ hội Qúy Thục Hiền một khoảng tầm xa xăm, không đủ can đảm cho tới sát rỉ tai với cô, Lưu Nhị Cẩu thì ngược lại mong muốn cho tới sát vị trí Qúy Thục Hiền thao tác làm việc, chỉ là nơi khu đất tên được phân cho tới cơ hội khá xa xăm với Qúy Thục Hiền, chỉ hoàn toàn có thể thỉnh phảng phất nhìn lén Qúy Thục Hiền.

Lúc này Qúy Thục Hiền mệt rũ rời, tùy ý dò xét một tảng đá nhỏ bèn ngồi xuống.

Lương Thế Thông gánh nước tưới khu đất, trong những lúc thao tác làm việc ko hề nhìn Qúy Thục Hiền. Thời gian lận từng giây từng phút trôi qua quýt, thời hạn thân thiện trưa được nghỉ dưỡng cũng đang đi đến, Lý Vượng và Lưu Nhị Cẩu khênh cuốc lên tách chuồn. Qúy Thục Hiền cầm cuốc mượn được kể từ vô thôn trở về phía Lương Thế Thông.

Xem thêm: có chút ngoài ý muốn tôi sinh con cho tổng tài lạnh lùng

“Đồng chí Lương.”

Lương Thế Thông bịa đặt nửa thùng nước tinh khiết đang được gánh xuống khu đất, nhận ra Qúy Thục Hiền tiếp cận, đáp một tiếng: “Ừ, em rửa ráy không?”

Qúy Thục Hiền nhìn bám theo ánh nhìn của Lương Thế Thông, nhận ra thùng nước bên trên mặt mày khu đất, hiểu rõ ý của Lương Thế Thông là chất vấn cô đem rửa ráy hay là không, cô mỉm cười đáp: “Rửa.”