truyện tình nhân

Xem thêm: tôi đã chết rồi

Bạn đang xem: truyện tình nhân

Chương 53: Tình nhân

Hai nhà giáo xầm xì buôn dưa lê, đúng vào khi bị Tạ U U và Thẩm Trung nghe được.
Đương nhiên Tạ U U biết, mặc dầu là ngôi trường học tập thì cũng sẽ sở hữu quá nhiều người liếc đôi mắt cho tới group học viên mái ấm gia đình đem chi phí đem thế, quan tiền nhị đại, phú nhị đại. Ít nhiều cũng sẽ sở hữu bất công.
Lỡ như 1 ngày nay cơ nhờ người giúp sức, có lẽ rằng còn rất có thể tận dụng nhờ vả.
Chỉ là, những đứa trẻ con cơ cũng rất có thể tiếp tục vì như thế tư lợi của những người này này mà bị tổn hại. Khó rời ngoài sẽ sở hữu một số trong những người vì như thế nhằm nhờ vả chút mối quan hệ hoặc là quyền lợi gì cơ, cố ý bịa đặt một chiếc bẫy cho tới đứa trẻ con. Ngẫm lại vẫn cảm nhận thấy những đứa trẻ con như thế cũng rất đáng để thương.
Tạ U U nom quý phái Thẩm Trung bám theo bạn dạng năng, trừng trị hiện nay bên trên mặt mũi cậu không tồn tại phản xạ gì, tựa như vẫn tập dượt mãi trở thành thân quen.
Nhưng ngẫm lại thì cô rất có thể nghĩ về cho tới, có lẽ nào Thẩm Phi Bạch ko nghĩ về cho tới sao?
Những việc này, căn bạn dạng ko cần thiết cô nghĩ về nhiều thay cho cho tới Thẩm Trung, tía cậu ấy đó là Thẩm Phi Bạch, những người dân không giống thảm rộng lớn cậu ấy nhiều, ví như cô.
Đến Khi lên xe pháo, Thẩm Trung bịa đặt cặp sách xuống.
Điện thoại của Tạ U U cũng vang lên, là Thẩm Phi Bạch gọi cho tới, cô ngỏ skin lên, nhận bao nhiêu.
“Mọi người đang được ở đâu, đón Thẩm Trung chưa?” Giọng rằng của những người con trai ở mặt mũi tai nghe vô cùng lôi kéo, nữ giới sinh thông thường đoán chừng sẽ không còn kiềm lòng được, thiệt sự là quá tội lỗi.
Tạ U U ổn định lăm le lại niềm tin, vâng một tiếng: “Đón rồi ạ, cậu ấy đang được phía trên xe pháo. Anh tan thực hiện chưa?”
Bên cơ ngừng một chút: “Vẫn ko. Sao vậy?”
Ngữ điệu của lời nói này còn đem bám theo chút êm ả dịu dàng, cô nhường nhịn như đem thể tưởng tượng được biểu cảm của anh ấy.
Anh như vậy này, Tạ U U luôn luôn đem chút mong ước ko kìm được.
Thật rời khỏi vừa phải rằng đoạn câu cơ, cô mới nhất trừng trị hiện nay bản thân như đang trông mong anh hết giờ làm, tựa như người bà xã đợi ông chồng tan ca về bên. Trong lòng cô khá ngượng, bề ngoài khá rơi rụng ngẫu nhiên một chút ít, ko biết anh đem hiểu nhầm bản thân ko.
Nghe Thẩm Phi Bạch chất vấn vậy, cô vội vã vàng nói: “Không nên vẫn rằng ban đêm bên nhau ăn cơm trắng sao? Một giờ nữa bọn em tiếp tục cho tới trung tâm TP.HCM, đợi anh ở đâu được ạ?”
Giờ phút này Tạ U U cũng ko xem xét cho tới, nam nhi của Thẩm Phi Bạch đang được dựng lỗ tai lên, nỗ lực nghe lén bọn họ thủ thỉ điện thoại cảm ứng thông minh.
Thẩm Phi Bạch tâm lý một chút ít, nói: “Đồ ăn ở quán Hồ Công đàng Tân Xã cũng ko tệ, lượt trước vẫn ăn rồi, em bảo thư ký Tống bịa đặt chống lên đường. Còn một buổi họp khoảng tầm nửa giờ đồng hồ, đợi đoạn việc anh tiếp tục cho tới dò thám em và Thẩm Trung.”
“Vâng.” Tạ U U rằng đoạn, thấy anh ko rằng gì được, cô lại rằng một câu: “Vậy em cụp máy nhé?”
Thẩm Phi Bạch ừ một giờ đồng hồ, sau này lại nhắn dò thám cô: “Đến thì cứ ăn trước, ko cần thiết đợi anh, mong muốn nên ăn gì thì tự động bản thân lựa chọn.”
“Vâng.” Tạ U U cong đôi mắt mỉm cười, ngắt điện thoại cảm ứng thông minh.
Mỗi lượt thủ thỉ điện thoại cảm ứng thông minh với anh, cảm xúc microphone đều là khá rét. Tạ U U lặng lẽ phỉ nhổ chủ yếu bản thân, thiệt sự quá là không tồn tại chi phí loại.
Tạ U U thủ thỉ điện thoại cảm ứng thông minh đoạn, Thẩm Trung vội vã vàng ngồi ngay lập tức ngắn ngủn, tựa như người nghe lén cô thủ thỉ điện thoại cảm ứng thông minh vừa phải rồi ko nên là cậu ấy vậy.
Cô rằng với Thẩm Trung: “Ba cậu bảo tôi fake cậu cho tới quán Hồ Công, tối ni tất cả chúng ta bên nhau ăn cơm trắng.”
Thẩm Trung tỏ vẻ không vấn đề gì cả: “Được thôi.”
Tạ U U liếc nom Thẩm Trung, lại cảm nhận thấy ngược tim của đứa nhỏ này quá to.
Cô vẫn chất vấn một câu: “Mẹ cậu đâu?”
Thật rời khỏi cho tới đón cậu tan học tập, u cậu ấy cho tới mới nhất là phù hợp nhất
Thẩm Trung: “Không đem trong nhà thì chắc chắn là ở bên phía ngoài.”
Tạ U U uyển gửi nói: “Thật rời khỏi thời điểm ngày hôm nay cậu tránh việc nhằm tôi cho tới đón cậu.”
Thẩm Trung nghe thế thì ngước đôi mắt lên nom cô: “Tại sao?”
Tạ U U ko vấn đáp thẳng, tuy nhiên nỗ lực thay đổi một cơ hội rằng không giống cho tới cậu ấy nghĩ: “Cậu cảm nhận thấy lập ngôi trường của tôi và cậu là đứng công cộng một địa điểm sao?”
Ngay cả thư ký Tống ở phần bên trước đã và đang nom rời khỏi, tía cậu ấy đem tình nhân, vô cùng đem tài năng tiếp tục uy hiếp vị thế của cậu ấy trong nhà bọn họ Thẩm. Tuy rằng cô cũng ko tính là u nối tiếp, tuy nhiên so với Thẩm Trung tuy nhiên rằng, từng chuyện ko trở nên tân tiến cho tới ở đầu cuối thì kiểu gì rồi cũng rất có thể xẩy ra.
Thẩm Trung khó khăn hiểu nom cô, trả lời: “Ba tôi chắc chắn là sẽ không còn nhằm những người dân rất có thể thực hiện tổn hại tôi ở ở bên cạnh tôi, cho nên vì thế tôi không tồn tại gì nên phiền lòng.”
Tạ U U ko tạo cho Thẩm Trung thức tỉnh đại ngộ, tuy nhiên thiệt rời khỏi lại nhằm chủ yếu bản thân nắm rõ chuyện nhập cơ.
Thẩm Trung rằng ko sai, sao Thẩm Phi Bạch rất có thể nhằm người dân có tính nguy nan ở ngay sát cậu ấy? Chắc chắn anh vẫn xác lập cô sẽ không còn thực hiện e nam nhi anh, sẽ không còn tạo nên trở thành uy hiếp cho tới cậu ấy, nên mới nhất rất có thể cho tới cô đem thời cơ ở ngay sát Thẩm Trung?
Cô trừng trị hiện nay bản thân còn chẳng tâm lý thấu đáo vì chưng một đứa trẻ con, thiệt rời khỏi với tính cơ hội của Thẩm Phi Bạch, cô cũng nên dự liệu được tài năng này từ xưa, cô cũng ko trọn vẹn nắm rõ về Thẩm Phi Bạch.