Reng reng reng!
Tiếng chuông báo hiệu kết đốc giờ học tập vang lên, ngay trong khi nghề giáo vừa phải thoát ra khỏi lớp, Loura ngay lập tức ko nhịn được chạy cho tới địa điểm Lucy, cơn nộ khí đang được ập lệ vẫn cố kìm lại,nhỏ giọng nói:
Bạn đang xem: trọng sinh để yêu anh
''Cô nên theo gót tôi lên Sảnh thượng ngay!''
Lucy nghe thấy ngay lập tức mỉm mỉm cười yêu thích. Hừm, bao nhiêu cảnh này hoặc đem nhập bao nhiêu cỗ ngôn tình về học tập lối lắm nha. Chỉ là...cô quí thực hiện người cút gọi rộng lớn là bị gọi đi ra a.
Thôi thì nhằm chuyến sau nếu như đem 'dịp' cô tiếp tục 'mời' Loura đi ra một chuyến vậy!
Lucy đứng lên dọn dẹp bàn một ít rồi thư thả bước tiến, bên trên mồm còn ngân nga một nhạc điệu ko thương hiệu...
Ha ha, cô đó là đang được đặc biệt có hứng đấy!
Loura, ko biết cô toan làm cái gi tôi đây? Tôi đặc biệt mong đợi đó!
----------------
Cạch!
Lucy ngỏ góc cửa Sảnh thượng, đôi mắt đẹp mắt hòn đảo qua quýt một vòng để ý xung xung quanh, ừm, ko ngờ loại óc heo như Loura cũng còn tồn tại chút đầu óc khi mang về tầm tư, năm thương hiệu 'tai vĩ đại mặt mày lớn' nhằm hù nạt cô mặc dù nhập đôi mắt Lucy bọn chúng đơn giản đám tôm tép ko xứng đáng động tay.
Lucy chậm rãi rãi đặt chân đến, trọn vẹn phớt lờ ánh nhìn tràn trề sát khí của Loura về phía bản thân.Trên khuôn mặt thanh tú ko hề biểu lộ một tia sợ hãi, hốt hoảng tuy nhiên ngược lại nhập ánh nhìn còn tràn trề sự hào hứng giễu cợt và chút giã thưởng nom Loura khiến cho cô tớ càng tăng căm tức.
Loura hất cằm kênh kiệu cố lấy lại thế dữ thế chủ động tuy nhiên cô tớ vốn liếng dường như không hề đem kể từ lúc Lucy bước vào:
'' Mau fake tôi con cái chíp cô đang được lưu giữ mau!Không thì chớ trách móc...''Đoạn chỉ tay nhập đám người sát bên.''...bọn tao ko nương tình!!!''
Lucy trong cả liếc cũng ko thèm, khẽ nhếch môi, giọng túc tắc tuy nhiên từng điều thổ lộ đều như đem theo gót tầng không khí lạnh lẽo:
''Chỉ nhờ vào những người?''
Loura siết chặt bàn tay, nom Lucy ăm ắp căm tức:''Cô..dám khinh thường thông thường tôi!!!''Cô tớ vung tay, toan nhắm trực tiếp nhập Lucy tuy nhiên lao cho tới tuy nhiên khi bắt gặp ánh nhìn sắc lạnh lẽo thập phần của Lucy khiến cho khung hình cô tớ ko tự động căn nhà được tuy nhiên nhấc lên nỗi kinh hãi ko thương hiệu.
Rồi chợt lưu giữ cho tới đám người sau sườn lưng, Loura quát mắng lớn:
''Mau cho tới bắt nó mang đến tôi!''
Đám người bại liệt nghe thấy, tương đối ngập ngừng e kinh một ít vì như thế ánh nhìn sắc bén của Lucy, vẫn nên lao cho tới, chi phí đã nhận được, hơn thế nữa bọn chúng còn sầm uất rộng lớn, không lẽ ko hạ được một con cái nhãi?Nghĩ thế, bọn bọn chúng lấy lại lòng tin. Một thương hiệu nhập số bại liệt ngay lập tức lao cho tới, giơ quả đấm dĩ nhiên khỏe mạnh khuynh hướng về phía Lucy...
Bộp!
Lucy xoay người, đặc biệt nhanh chóng gạt chân hắn rồi sử dụng cái giầy mặt hàng hiệu bên trên chân giẫm một chiếc, lực đạo không hề nhỏ lại trúng điểm huyệt bên trên khung hình khiến cho hắn hộc tiết ngất.
Những thương hiệu sót lại vừa phải cuồng loạn vừa phải tức giẫn dữ, đồng thời lao cho tới, tuy nhiên chỉ nhập mau lẹ ngay lập tức bị hạ gục một cơ hội đơn giản. Phẫn uất, một thương hiệu nhập bại liệt quyên sinh trườn dậy, rút con cái dao bên dưới cánh tay, đâm trực tiếp nhập mặt mày Lucy.
Mà thời điểm hiện nay, Lucy vừa phải xử lí kết thúc cả đám người, khung hình đã và đang ngấm mệt nhọc, vạc hiện tại con cái dao đang được lao cho tới thì đã và đang quá muộn, chỉ biết chửi âm thầm khuôn khung hình đái thư yếu đuối ớt của Lucy nhập truyện này, nhắm đôi mắt bất lực hóng con cái dao sắc bén phá huỷ lỗi khuôn mặt xinh đẹp mắt vừa phải mới mẻ đã đạt được này...
Keng!
Tiếng động rộng lớn thực hiện cô thất thần ngỏ đôi mắt đi ra, chỉ thấy con cái dao nhập tay hắn đã biết thành phun rơi đi ra xa vời, ko kịp suy nghĩ nhiều, cô giơ chân, đá một cú thiệt mạnh nhập đầu khiến cho tên ngất ngất cút.
Giải quyết kết thúc, Lucy bước chậm rãi rãi lại gần Loura thời điểm hiện nay đang được kinh cho tới vạc khóc cầu xin:
''L...Lucy, cô...cô hãy tha bổng mang đến tôi, t...tôi hứa tiếp tục đáp ứng nhu cầu ngẫu nhiên đòi hỏi nào là của cô ý...''
Lucy nhướn ngươi, khuôn mặt xinh đẹp mắt ko xuất hiện tại một gợn xúc cảm, nom Loura như ham muốn nuốt trộng tấm lòng cô tớ, giọng túc tắc lạnh lẽo lẽo:
Xem thêm: truyện phế hậu tướng quân
'' Vậy kể từ giờ trở cút chớ lúc nào nhiều chuyện tôi, ở trong nhà, rưa rứa ở ngôi trường. Hơn nữa, khi ăn cơm trắng ngồi rời ra tôi đi ra, những gì tôi đang được ăn thì ko được va nhập. Trừ những khi tía xuất hiện ở trong nhà, sót lại vô cùng ko được xưng u, u con cái với tôi, cả cô và u cô. điều đặc biệt nếu như va hoặc lao vào chống tôi, cô-tuyệt-đối tiếp tục không tồn tại thành phẩm chất lượng tốt đẹp mắt đâu!!!''
Lucy bóp chặt mồm Loura gằn từng chữ khiến cho cô tớ tái ngắt xanh rì mặt mày, nước đôi mắt ham muốn đang được chảy đi ra cũng ko thể rơi xuống được.
Cô hất tay, ném một chiếc, cả khung hình Loura theo gót quán tính chủ quan tuy nhiên trượt xuống khu đất ăm ắp đau nhức. Không nhằm cô tớ kịp phản xạ lại, Lucy lạnh lẽo lùng nói:
''Cút!''
Loura thất thần vội vã vội vàng vàng mừng rỡ, vừa phải khẩn trương vừa phải kinh hãi chạy cút, khuất dần dần sau góc cửa Sảnh thượng.
Lúc này, ngoài đám người đã biết thành tiến công cho tới ngất, chỉ với bản thân cô.
Lucy nom ngó xung xung quanh, cô cúi người, nhặt viên đá ko rộng lớn không hề nhỏ ở cơ hội bại liệt ko xa vời lên, để ý một khi.
Quả nhiên, đúng thật cô suy nghĩ. Có vết xước!
Lucy lưu giữ lại khi bại liệt, khi cô chuẩn bị bị đâm, hẳn người này đã sử dụng phương pháp này sẽ giúp đỡ cô. Lực đạo rộng lớn như thế, chỉ rất có thể là người dân có kinh nghiệm và sức khỏe không hề nhỏ, tuy nhiên trong cả cô, hoặc những người dân nhập tổ chức triển khai A.M khi xưa cũng khó khăn rất có thể triển khai được.
Rốt viên...
''Là ai?''
Lucy xoay người rằng rộng lớn, bên trên khuôn mặt xuất hiện tại tia phòng ngừa và sát khí bức người. Bởi vừa phải rồi cô bỗng nhiên cảm biến được ánh nhìn sắc bén đang được quan sát về phía bản thân.
Vài giây trôi qua quýt, vẫn ko thấy ai vấn đáp, Lucy ngước lên, quan sát về phía mặt mày bại liệt Sảnh thượng chỉ với lại bóng sườn lưng xa vời xa và...mái đầu màu sắc hoa anh đục rực rỡ tỏa nắng tựa đốm lửa bập bùng...
Là người bại liệt ư?
-----------------------------------
Về cho tới tư gia Heartffilia, thấy ông Jude đang được ngồi bên trên sofa xem sách, Lucy xin chào ông một giờ rồi bước lên tầng 2. Bỏ qua quýt ánh nhìn tràn trề quan hoài và lo ngại của Jude vẫn đang được nom theo gót bóng sườn lưng Lucy...
Là ông căn nhà của tập đoàn lớn JL, Jude làm thế nào rất có thể thư nhàn tuy nhiên ngồi xem sách cơ chứ, đơn giản ông ham muốn đợi đàn bà bản thân về tuy nhiên thôi. Lucy hiểu ra, đơn giản ngày hôm nay cô đang được mệt nhọc, không tồn tại thể trạng suy nghĩ cho tới hoặc chuyện trò nằm trong ông thôi.
Lucy khóa chặt cửa ngõ chống, vén rèm cửa ngõ màu xanh da trời nhạt nhẽo ở ban công, nhằm tia nắng nhẹ dịu của giờ chiều lặn hấp thụ vào căn chống.
Lúc này, cô mới mẻ thả lỏng cảnh giác, tựa người nhập lan can, vén ống tay áo lên, trầm lặng nom chỗ bị thương ở cánh tay.
Lần này, sau khoản thời gian được trọng sinh, dường như cô đang được rơi rụng cảnh giác và sự nhạy bén bén quá tuyệt vời rồi. Cơ thể này vẫn còn đấy quá yếu đuối nên mặc dù tài năng của cô ý ở quá khứ đem mạnh thế nào là thì khung hình này vẫn đặc biệt khó khăn triển khai được.
Xem đi ra cô nên luyện tập tăng thôi!
Bởi ngày hôm nay, nếu như không tồn tại người bại liệt, e là cô đang được...
Liệu hắn là liên minh, hoặc...kẻ địch của cô ý đây?
Nhưng, bất luận là ai, cũng vô cùng ko thể coi thường!!!
-------------------------------
Xem thêm: tôi trở thành nhân vật phản diện thực sự
Ngâm giấm lâu rồi, giờ kế tiếp thôi!=)))))>///<
Đọc truyện hạnh phúc nha<3
#A.M
Bình luận