Giang Trần Nhi giật thột thức dậy sau cơn ác mơ, cơn ác mơ của trong thời gian mon niềm hạnh phúc mặt mày người tê liệt, kẻ vẫn phản bội cô. Nhưng ngay trong khi ham muốn ngồi dậy xuống nệm, cô mới mẻ ý thức được một điều.
Trên người bản thân không thể một miếng vải vóc, chỉ duy độc một cái chăn White. Đưa đôi mắt hòn đảo xung quanh căn chống, chỉ thấy đấy là 1 căn chống xa vời kỳ lạ, ko cần chống bản thân. Giang Trần Nhi đùng một cái ý thức được một điều, ngại hãi, cô vội vã vàng kéo chăn ham muốn xuống nệm. Nhưng cô chỉ vừa phải mới mẻ nhúc nhắc, vẫn cảm nhận thấy phía bên dưới của tớ nhức nhối cho tới thay đổi ko thông.
Bạn đang xem: tình nhân của tổng tài
Tấm chăn bị Giang Trần Nhi kéo lệt sang trọng một phía, nhằm lộ một mảng hồng nhạt nhẽo chói lóa bên trên tắm rời khỏi nệm White tinh anh, nom thiệt mắt chói. Ngay ngay tắp lự, Giang Trần Nhi ý thức được tối qua loa vẫn xẩy ra chuyện gì với bản thân.
Cô hít thâm thúy một ngụm không gian vô vào phổi, sắc mặt mày White căn bệnh tuy nhiên nom vô vết hồng nhạt nhẽo mắt chói tê liệt tâm lý. Chưa nhằm Giang Trần Nhi tâm lý đoạn chuyện trong ngày hôm qua, thì cửa ngõ chống đùng một cái cởi rời khỏi.
Giang Trần Nhi ngước đôi mắt lên nom người tê liệt. Trước đôi mắt cô, là một trong cô nàng trẻ con vô nằm trong xinh đẹp mắt, nước domain authority White nõn, mái đầu đen sạm lâu năm đang rất được cột đuôi ngựa đung đem theo gót nhịp bước hâu phương sườn lưng cô. Khuôn mặt mày xinh đẹp mắt, tươi tỉnh trẻ con, đem theo gót một chút ít thơ ngây của góc nhìn đang được cởi to lớn nom chằm chằm vô cô.
Hình như yêu cầu thức được tình cảnh lúc này của tớ, Giang Trần Nhi ngay tắp lự xấu xí hổ, kéo tấm chăn lên tủ khung hình của tớ lại. Vết hồng nhạt nhẽo tê liệt bị lòi ra trước mặt mày cô nàng tê liệt. Giang Trần Nhi lúng túng, vội vã lấy chăn kéo tủ lại, thì đùng một cái với 1 bàn tay tương đối lành lặn rét bỏ lên trên tay cô.
Trần Hiểu Nhược thấy cỗ dạng lúng túng của Giang Trần Nhi, với chút vướng cười cợt, tuy nhiên nường vẫn nhịn lại. Ngồi xuống ở kề bên Giang Trần Nhi, mỉm cười cợt nom nường, nói:
Xem thêm: xuyên đến bộ lạc nguyên thủy
"Đã khỏe khoắn rộng lớn chưa? Cô thấy vô người bản thân ra sao rồi, suốt cả đêm trong ngày hôm qua cô bị nóng bức cao. Làm tôi lo phiền ham muốn bị tiêu diệt luôn luôn tê liệt, với biết không?" Nói đoạn Trần Hiểu Nhược vẫn mỉm cười cợt dịu dàng êm ả nom vẻ mặt mày đang được quá bất ngờ của Giang Trần Nhi.
Đêm qua loa....!? Giang Trần Nhi ngây ngẩn rời khỏi, sau mới mẻ nom cô nàng xinh đẹp mắt trước mặt mày, lát sau lại nói:
"Đêm qua loa... Tôi đã thử gì? Mà đấy là đâu chứ? Sao tôi lại ở trên đây, tối qua loa vẫn xẩy ra chuyện gì?" Thấy Giang Trần Nhi căn vặn một gò yếu tố, Trần Hiểu Nhược cũng chỉ cười cợt, đem tay lên vuốt ve sầu mái đầu đang được rối của nường. Rồi đem tay sờ lên trán, đánh giá sức nóng chừng,:
Xem thêm: tôi là mối tình đầu đã chết của anh
"Ân, đã không còn nóng bức rồi, ko có gì chút nữa chỉ việc nốc dung dịch và ăn chút cháo nữa là khỏe khoắn lại." Thấy đối phương ko vấn đáp thắc mắc của tớ, Giang Trần Nhi cau ngươi, đang được ham muốn trình bày lại bị người tê liệt dành riêng trước.
"Đây là nhà đất của tôi, tối qua loa cô say và được tôi đem về căn nhà ... qua loa tối." Hai chữ "Qua đêm" được cô nàng tê liệt nhấn mạnh vấn đề, Giang Trần Nhi chấn động, cảm nhận thấy thủ công của tớ đang được lập cập lên, lại nghe người tê liệt trình bày tiếp.
"Tôi thương hiệu là Trần Hiểu Nhược, tối qua loa là tôi đem cô về trên đây, ừm .... Nói sao giờ nhỉ?! Như cô thấy tê liệt, tối qua loa tất cả chúng ta vẫn ngủ cùng nhau, thiệt rời khỏi thì..." Chưa đợi cô nàng tê liệt trình bày không còn, Giang Trần Nhi vẫn tặng cho tới cô một chiếc tát thiệt mạnh vô mặt mày. Vẻ mặt mày tức phẫn nộ, nằm trong hoảng loàn nom.
Bình luận