tho ve chua huong

Thơ Về Chùa Hương Hay Nhất ❤️️ Chùm 25+ Bài Thơ Nổi Tiếng ✅ Tổng Hợp Những Bài Thơ Hay Nhất Viết Về Ngôi Chùa Hương Nổi Tiếng. 

Chùa Hương vốn liếng phổ biến đã đi đến ko biết từng nào bài xích thơ ca của nước ta. Hãy nhằm Cửa Hàng chúng tôi ra mắt cho mình một vài bài xích thơ hoặc về miếu Hương nhé.

Bạn đang xem: tho ve chua huong

Chùa Hương
Tác giả: Thắng Dê

Chợt thấy Nàng Xuân cho tới nữa rồi
Hoa cười cợt, chim hót, bão táp lả lơi
Bến Đục gợn dòng sản phẩm mênh mông nước
Hương Tích lịch sự mùa bùng cháy tươi tỉnh.
Lữ khách hàng đò ngang nom bướm lượn
Buông hồn thư thả nom thuyền trôi
Bâng khuâng tự động căn vặn Xuân vĩnh cửu
Hay vội vàng vàng về một chốc thôi?

Đêm Chùa Hương
Tác giả: Tâm An

Cùng nhau trảy hội miếu Hương
Tháng Giêng rét ngọt, tuyến phố tách xa
Quanh teo những lối tao qua
Ngỡ tối vắng ngắt, lại thì ra đông đúc người
Xôn xao khẩu ca, giọng cười
Tâm linh sung sướng với khu đất trời mùa xuân
Thuyền qua quýt Ga Đục, Đền Trình
Dừng chân khấn nguyện lòng bản thân nhẹ nhàng thênh
Đò trôi – sông nước lênh đênh
Mái chèo khua nhẹ nhàng, dập dềnh sóng xô
Mênh đem vọng một câu hò
Xanh lờ mờ núi đá nhấp nhô giăng hàng
Chông chênh muôn bậc cầu thang
“Cỏ cây chen đá…”* tưởng ngàng đời – thơ
Khói mùi hương như thực , như mơ
Linh thiêng liêng cửa ngõ Phật – bờ bến ước mong
Người về, đem ghi nhớ tao không
Đêm miếu Hương mãi in vô tim này …

Em Còn Nhớ Chùa Hương ?
Tác giả: Gia Long Hp

Mình lên đường tao ở lại nhà
Hương quật kể từ ấy trái ngược cà … dần dần rạm !

Nhớ ngày Suối Yến dãi dầm
Mò cua xúc tép tím bầm bàn chân
Em vô Nam – Tôi xấu xí thần
Đứng nom hoa gạo đỏ rực dần dần non cao
Rừng xanh xao thôi chẳng rì rào
Đền Trình vắng ngắt lặng người vô kẻ rời khỏi .
Em lên đường nhằm nỗi xót xa
Bến thì Ga Đục mùi hương đà Hương Khê
Chùa Trong vẫn lỡ câu thề
Đường lên tiên giới bộn bề mơ non.

Bây giờ chắc chắn không có gì son
Bốn mươi năm ấy … lối ngót lỡ
​quên
Động Thiên Trù chẳng ghi nhớ tên
Mối tình ngày ấy chắc chắn quên hẳn rồi !

Chùa Hương
Tác giả: Thiên Lý

Đệ nhất danh lam nên vùng nầy
Xanh vô sắc nước bóng lồng mây
Song song núi dựng, cây chen đá
Lãm cảnh kỳ quan tiền khách hàng viếng đầy

Bến Đợi đem người cho tới Yến trong
Âm vang Thánh Cả giờ chuông đồng
Hàm oan, Voi Phục khơi dòng sản phẩm chảy
Dẫn dắt chân người cho tới sắc, không

Róc rách rưới như điều suối Giải Oan
Rừng Mơ lung linh ánh sương ngàn
Ba hồi chuông mõ Long Vận động
Hóa giải mang lại đời nỗi trái ngược ngang

Cửa Võng tơ tưởng thân ái sương sương
Hinh Bồng trầm Ngay cả trăng vương
Gập ghềnh bao nhiêu lối hoa chen lá
Cảnh sắc gửi gắm hòa lan ngát hương

Gió rải Sala nóc chỉ Đài
Tưng bừng chim hót bên dưới rừng mai
Lửng lơ, cá lội vô khe Yến
Tiếng trống rỗng Thanh Sơn vọng sụp dài

Rẻ núi, bám theo mây cho tới Tuyết Quỳnh
Dấu xưa sót lại góc Đền Trình
Long lanh sắc đá am Hương Tích
Tạo hóa sơ khai khéo tạc hình

Thanh thản chân lên đường thân ái đại ngàn
Dẫn vô Tiên cảnh dương gian gian
Danh lam nức giờ vô thiên hạ
Bút mực cổ kim mãi luận bàn

Theo Em Đi Lễ Chùa
Tác giả: Nguyên Thạch

Theo em.
Đi lễ miếu Hương.
Dâng nhang niệm Phật.
Tình thương ngập lòng.

Đóa hồng rộ thân ái vườn hồng.
Mong tặng ai một chùm bông hứa hẹn thề thốt.

Hỡi em.
Cô gái miền quê.
Bước tôi vướng làn tóc thề thốt buột chân.
Nên đàng vai sánh thiệt sát.
Quê người xứ kỳ lạ cũng cần phải có nhau.

Em mùi hương đồng nội.
Má đục.
Đồng chi phí chúm chím.
Ngọt ngào nụ duyên.
Khoan bầu thối dáng vẻ ngoan ngoãn nhân hậu.
Lời êm đềm Oanh Yến đua chuyền cây cỏ.

Hẹn em rằm cho tới điểm phía trên.
Chùa Hương cây rợp bóng mát si tình.
Đón người áo White xinh xinh.
Đóa trinh tiết nở rực vườn trinh tiết sảnh miếu.

Yên Tử Đêm Rằm
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Cứ từng ngày xuân sang
Đoàn Phật Tử Nhất Tâm tụ về Hà Nội
Từ Bắc cho tới Nam, quốc tế về tới
Nơi Đường Thành xuất vạc tất cả chúng ta lên đường.

Có thể vô tối rất có thể là ngày
Lòng phấn chấn kể từ buổi đầu tao cho tới,
Với Chùa Hương thả xuống dòng sản phẩm suối Yến
Bồng bềnh mây và những con cái đò.

Từ Chùa Hương tao cho tới với Đền Hùng
Đền Mẫu Âu Cơ về thông thường Phật Tích
Đoàn cho tới thông thường Đô tách thông thường Kiếp Bạc
Hải Dương ơi thông thường Nguyễn Trãi, Côn Sơn…

Ta mê mải qua quýt vời vợi những con cái đường
Lòng rộn rực, hành trình dài thay cho thay đổi,
Mở rộng lớn vòng đeo tay những người dân thân ái ái
Đoàn tăng đông đúc tăng sáng ngời nụ cười cợt.

Mãi mãi lòng tao ghi ghi nhớ một ngày,
Đoàn đưa đi đâu cũng về bên Yên Tử
Rằm mon giêng mươi bao nhiêu năm vẫn thế
Vẫn tuyến phố không xa lạ tất cả chúng ta qua quýt.

Chùa Hoa Yên mây buông xuống mặt mũi nhà
Người đông đúc vượt lên trước chiều ni Yên Tử
Nhìn dốc núi cao chập chùng mây phủ
Lên Chùa Đồng bên trên đỉnh núi xa vời xa vời.

Đã bao thứ tự mưa giá tiền thấu làn da
Vẫn một dạ trở nên trung tâm cửa ngõ Phật
Hôm ni may một thứ tự tao bắt gặp
Mặt trời lên cùng theo với ánh trăng vàng.

Mây bồng bềnh bám theo giờ mỏ âm vang
Đoàn Phật Tử Nhất Tâm cúi đầu dưng lễ
Tiếng chuông rắc vô lòng tao như thể
Lời cầu ước đang đi vào với đời thông thường.

Ta về phía trên với quán trọ thân ái quen
Mười bao nhiêu năm vừa qua sống lưng chừng Yên Tử
Cùng hát vang lên ầm ầm giờ gõ
Đã cất cánh vô thâm thúy thẳm ở vô tối.

Mai tao về khi nắng cháy ko lên
Tất cả mênh mông ngập trong giấc ngủ
Ta ngoảnh lại dơ tay kính chào thứ tự nữa
Yên Tử ơi hứa hẹn năm cho tới trở lại.

Đọc ngay lập tức những bài xích 🌷 Thơ Lục Bát Đi Chùa Lễ Phật 🌷 được tổ hợp riêng biệt cho mình.

Các Bài Thơ Về Chùa Hương Nổi Tiếng 

Tặng độc giả những bài xích thơ phổ biến được nghe biết tối đa về miếu Hương.

Chùa Hương
Tác giả: Tố Hữu

Bến Đục qua quýt rồi… suối Yến trong
Long lanh núi gấm, nước mây lồng
Mái chèo đem khách hàng lên tiên giới
Lặng lẽ thuyền trôi thân ái sắc, không…

Ai biết ngàn xưa… thuở Lạc Hồng
Hùng vương vãi cỗ tướng tá nom non Bồng
Dừng cương… xây nếp Thiên Trù ấy
Cho tương lai con cái con cháu rét lòng!

Và một hôm nào… sáng sủa mon năm
Rừng mơ ríu rít, Bác về thăm
Dấu mùi hương Người quấn sương Hương Tích
Ngân giờ chuông đồng, vọng giờ Tâm…

Ôi! Trưa ni, bước từng bậc đá
Róc rách rưới còn nghe suối Giải Oan
Ước gì đời mãi tươi tỉnh xanh xao lá
Thanh thản Chùa Hương, cả thế gian!

Thăm cảnh Chùa Hương
Tác giả: Xuân Diệu

Muôn thứ tự cảm tạ u giang sơn
Ðặt núi lam bên trên nước biếc dờn,
Tạc đá muôn hình vô cửa ngõ động.
Cho tao kiều diễm cho tới Hương Sơn

Trong làn nước nhẹ nhàng nẩy rong xanh
Như gấm mơ hồ nước bên dưới thuỷ tinh anh,
Chèo khoả, chèo lên, chèo lại khoả,
Thuyền lên đường bên trên vạn sắc color xinh.

Núi con cái Voi phục, núi Mâm xôi,
Núi không ở gần xa vời, núi cạnh người,
Từng dậm du dương non thay đổi nước
Cảm như đàn nhạc hát ko thôi.
Nước dẫn tao lên đường với sắc trời.
Ðến bờ, vừa phải đỗ cái thuyền thoi
Cỏ cây yên lặng tĩnh và vô sạch
Ðã đợi ngàn năm các bạn với người
Đường lên đường uốn nắn éo nhịp xung quanh co
Hoa nắng và nóng qua quýt cành điểm nhặt thưa
Bậc đá rêu in chen cỏ biếc
Hàng cây đại cũ lan mùi hương chùa

Núi chính thức sau bao nhiêu vạn niên
Mà mầu biếc thẫm rất đẹp thiên nhiên
Thiên trù một khoảng chừng êm đềm phơi bầy phới
Núi nom nhau xanh xao một sắc hiền

…Rẽ núi, tao lên đường vô cửa ngõ Ðộng
Ngoảnh sau, nom lại dáng vẻ miếu Tiên,
Qua suối Giải Oan, am Phật Tích,
Chân tao không xa lạ với đàng lên

Duy mãi ko thân quen với tuyết mai
Hoa mai như tuyết nhẹ nhàng như hơi
Rừng mơ Hương Tích phụ thân thứ tự gặp
Từ tuổi hạc thanh niên cho tới thân ái đời.
Mà vẫn sững sờ như thân ái nằm mê,
Mơ hay những thực, hỡi hoa mơ?
Mơ vô thung lũng mơ bên trên núi
Hoa bạch White ngần vẫn điểm thơ

Chùa Hương Xa Lắm
Tác giả: Nguyễn Bính

Chùa Hương xa vời lắm, em ơi!
Đò giang cơ hội trở… Chịu đựng thôi cô mình!
Câu này anh rằng thực tình
Anh lên đường thì nên mang lại anh mượn tiền
Chùa Hương ví chừng đàng liền
Anh van điểm có một ngàn ngón tay

Để dành riêng tấm áo u may
Để dành riêng, em ạ! Đến ngày song ta….

Chơi miếu Hương Tích
Tác giả: Tản Đà

Chùa Hương giời điểm lại giời tô
Một tranh ảnh tình trải bao nhiêu thu
Xuân lại xuân lên đường ko vệt vết
Ai về ai ghi nhớ vẫn thơm sực tho
Nước tuôn ngòi biếc vô trong veo vắt
Đá hỏm hầm đen sì tối tối mò
Chốn ấy mong muốn đùa còn mỏi gối
Phàm trần chưa chắc chắn nhắn nhe cho

Gợi ý mang lại người xem 🌷 Những Câu Thơ Hay Về Đi Chùa Lễ Phật 🌷 ý nghĩa sâu sắc.

Những Câu Thơ Hay Về Chùa Hương 

Gợi ý cho mình phát âm những câu thơ hoặc nhất về miếu Hương khiến cho mình muốn cho tới phía trên lên đường lễ miếu ngay lập tức.

Mơ miếu Hương
Tác giả: Vũ Hoàng Chương

phơi phới hồn Thơ lẹo cánh mây
đường lên khu đất Bắc ngỏ trời Tây.
núi vô bóng Phật còn “thơm” mãi
động chẳng tay Người vẫn “dấu” phía trên.
một sợi kỳ HƯƠNG rừng suối dẫn
muôn trùng cổ TÍCH hoa nguyệt vây.
trái mơ vàng ửng hoa mơ trắng
theo bướm về mặt mũi gối rụng chan chứa.

trắng vàng mưa thông thoáng nhẹ
hoa trái ngược tóc thơm sực lây
mười phân một vẻ
tai lắng hồn ngây.
mơ Rừng Mơ như vẽ…
hương Chùa Hương như gây…
ngoài cơ lan héo vũng lầy
nát trà mi, đỗ vũ còm tin tưởng xuân.
tỏ lờ mờ nhì miếng Pháp Luân
trăng gneo hoài ở thượng tuần thế sao?

Rừng Mơ vẽ lại bức chiêm bao
chẳng biết Chùa Hương điểm góc nào?
vách đá quên color mây sửng sốt
chuông vàng lạc giọng suối ọe nao.
đứt tung bậc giốc say đắm đàng xuống
treo ngược hầm thâm thúy tuyệt lối vô.
mặt giấy má bỗng dưng chau đường nét bút
DẤU THƠM cơ thấp thông thoáng bên trên cao!

giấy vừa phải chau đường nét mặt
trời cũng rách rưới nền sao
ca trùng yên ổn bặt
hơi sương nghẹn ngào.
mơ Rừng Mơ ai dắt?
hương CHùa Hương ai trao?
mà ni vị trí lật nhào
Giải Oan đâu nên Suối Đào thời trước.
tung hoành mực đậm son thưa
ba chiều chạm màn hình vẫn ko thăng vì chưng.

không gian dối còn lo ngại trước gương Lăng
chiều loại tư về mức độ vạn năng.
lòng từng bọn chúng sinh nguyên vẹn đem PHẬT
đời ai hàn sĩ nửa thực hiện TĂNG.
bụi vô, sao ấn vàng hoen được?
nước đục, vì thế hoa diện sáng sủa chăng?
thoắt vẫn kể từ nhì thắc mắc ấy
lưng tối nẩy rộng lớn cánh chim vì chưng.

đêm tung cánh vùn vụt
ngày sải vó băng băng
vơi từng nào phút
đầy từng ấy trăng.
Rừng Mơ dìu nằm mê bút
Chùa Hương lên nhang đăng.
Bồ Đề Thân rất đẹp bóng Hằng
cây thô còn vướng cát luỹ nữa chi?
lời kinh dẫn bước đi đi
DẤU THƠM ở gốc Từ Bi, điểm Lòng.

ai vẽ mang lại trở nên nỗi ước mong
bằng muôn đường nét trực tiếp vạn đàng cong!
bếp Trời ngay lập tức bên dưới đất
bến Đục vẫn chính là vô.
Pháp Luân một vẹn, CHÙA HƯƠNG ấy
chẳng mực son tuy nhiên tự động vẽ đoạn.

mấy phen lệ đá tuôn giòng
đầu non mây đợi quấn vòng tâm tang.
ai hoặc lệ rỏ vòm hang
đáy hầm cũng đá uyển chuyển nẩy lên.
thân xưa thạch nhũ
rơi vô lãng quên
giờ phía trên thạch trụ
ngàn năm vững chắc.
không gian dối này kể bên dưới trên
thời gian dối này kể nhì mặt mũi đem bờ!
tấm gương trăng Tỏ hoặc Mờ
Tròn hoặc Khuyết, chỉ danh hờ cơ thôi!

chén vàng vô đôi mắt tục
bao chừng xẻ thực hiện đôi
ánh vàng thơm sực Quả Phúc
lâng lâng chuyện bục bồi.
mới hoặc dằng dặc kể từ vô thỉ
đạo vẫn đoàn viên, mãi ở ngôi.
giấc nằm mê CHÙA HƯƠNG đâu nên “mị”
Rừng Mơ kết trái ngược Thiện Tâm rồi.

Chùa Hương
Tác giả: Nguyễn Tâm

Hương Sơn mây phủ quấn sương mù
Vọng giờ chuông miếu tựa giờ ru
Thạch động nghe kinh tuy nhiên bay tục
Suối Yến niệm bụt tịnh tâm tu
Nam nhân lữ khách hàng đà rẽ lại
Nhi nữ giới thông thường tình cho tới cầu phu
Linh địa nước non ai khéo tạc
Long lanh bóng nguyệt nhất Thiên Trù !

Vịnh Chùa Hương
Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Ngôi căn nhà núi

Thấp thông thoáng xa vời cơ một cái nhà
Nép bản thân chân núi trời bao la
Mây phủ đỉnh non dòng sản phẩm suối bóng
Ngàn xanh xao sáo hót giờ vang xa vời.

Núi người

Ngọn núi na ná một dáng vẻ người
Gội mưa tắm bão táp rỡn đùa phơi
Quanh năm dầu dãi nằm trong sương gió
Đứng đợi ai phía trên, dõi dõi chơi?

Vào khu đất phật

Đất Phật đàng vô ven suối reo
Bờ xanh xao lòng bên dưới núi ôm theo
Mâm Xôi cạnh núi con cái Gà Trống
Canh cổng Voi ở đôi mắt dõi theo…

Mây nước

Hữu tình quật thủy động miếu Hương
Cầu Hội soi bản thân bóng nước vương
Kia cái thuyền con cái ông lão núi
Quăng chài thả lưới – Bức tranh giành quật .

Vào động

Đường lên Hương tích quấn cheo leo
Nghìn bậc nghìn thu mệt mỏi vẫn theo
Hậu thế đem ai chăng biết nữa?
Rằng tao sáu chín vẫn leo trèo!

Chùa Hương
Tác giả: Đặng Nguyệt Anh

Say lạc đàng mây với đỉnh cao
Thiên đương ngỏ động sáng sủa phương nao
Tìm em tiên giới vô trần lụỵ
Em cho tới phía trên rồi, lan khát khao

Em trẩy Chùa Hương ko giải oan
Cõi Thiền con cái vướng những vết bụi trần gian
Chùa Tiên sáng sủa ấy đem rinh lạnh
Lạy Phật kể từ bi-ấm Niết Bàn

Em trẩy phương này ko xót thương
Mây núi nâng niu từng bước đường
Một trời Hương Tích say huyền thoại
Áo choàng Tiên chúa vướng vô sương

Cửa Võng ru em giấc mộng nồng
Mơ cho tới bến Đục cho tới lòng Trong
Bồng Lai chót vót… say ngơ ngẩn
Quên nỗi đời đau… ngỏ tấm lòng

Hương Tích em ngập trong cõi say
Phật Bà vô động má hây hây
Người xưa chắc chắn tương tự người ni nhỉ?
Mơ lạc rừng mơ, mùi hương ngây ngất…

Xuống núi, em về với mặt mũi Trong
Tiếc chứ lên tới mức đỉnh Thiên Bồng
Giã kể từ cõi Phật về nhân thế
Tơ liễu Chùa Hương vướng đôi mắt trong…

Chùa Hương
Tác giả: Trương Thiếu Huyền

Đường cho tới Chùa Hương dòng sản phẩm sông lụa
Thuyền vẽ lên tranh giành những loại nhìn
Vu vơ vớt nước, em thăm hỏi thẳm
Chưa thấy mơ đâu núi vẫn tiên

Lòng thì khoan nhặt sông nhiều bến
Chả trách cứ ai cơ lạc lối về
Sư đâu con trẻ thế ko tin tưởng nổi
Bến Trong, bến Đục, còn bến Mê?

Bước cho tới Thiên Trù tay dưng khói
Phật là bướm đậu là bão táp hương?
Giữa động lòng ai ko Bồ Tát
Gieo những tâm tư tình cảm từng nẻo đường…

Chùm thơ miếu Hương
Tác giả: Trần Lê Văn

Tiếng gậy

Tiếng hèo hành mùi hương khua đá núi
Từ nửa tối sương cho tới tối ngày
Hay giờ tay người đang được vội vàng vội
Gõ cửa ngõ Thiền, thăm hỏi tặng quà gì đây

Qua bến Đục

Qua bến Đục rồi, ai ai cũng thấy bản thân trong
Dài nằm trong suối, cao nằm trong non một khối
Cái rất đẹp vô tao ngày tối le lói
Bỗng bừng lên. Khoảng tương khắc bắt gặp Vô cùng

Đá xanh xao tượng Phật

Tượng đá vô hầm mãi chẳng già
Trăm năm rung rinh động đường nét tài hoa
Mắt người ko thấy nhan sắc Phật
Mà tự động tay người, Phật hiện nay ra

Hồn thợ thuyền ngấm thâm thúy nhiều vẻ mặt
Mặt bà, mặt mũi u, mặt mũi quê hương
Thần thông bỗng nhiên nhập vô dao khắc
Tạc vẻ kể từ bi rất đẹp kỳ lạ thường

Tặng độc giả chùm 🌷 Thơ Phật Giáo Về Tình Yêu 🌷 cảm động.

Chùm Thơ Tình Chùa Hương Cảm Xúc

Đọc tăng một vài bài xích thơ tình về miếu Hương chắc chắn chan tình thương tuy nhiên Cửa Hàng chúng tôi tìm hiểu hiểu rõ.

Chùa Hương
Tác giả: Đào Cảng

Một cái thuyền con cái bên trên bến Đục
Đưa Cửa Hàng chúng tôi vô điểm sương hương
Cửa rằng ngỏ rời khỏi muôn thang bậc
Cỏ kỳ lạ hoa thơm sực nhì mặt mũi đường

Dáng rằng oai nghi động lòng người
“Nam thiên đệ nhất” đường nét còn tươi
Này phía trên thế rằng Long tranh giành ngọc
Hổ phục long châu, mây White bay

Kìa nom chiêng trống rỗng đá còn vang
Âm hưởng trọn như kể từ thuở hồng hoang
Còn nhăn nếp đá chan chứa suy ngẫm
Chọn một thiên đàng hoặc thế gian

Đường xuống âm ty nẻo bú mớm đen
Mờ lờ mờ tia sáng sủa lối lên tiên
Cành mơ chan chứa trái ngược chua vị tục
Âm phủ thiên đàng tao bỗng nhiên quên

Oan khuất gì đâu tuy nhiên giải oan
Anh đem em lên động Tiên Sơn
Trên phía trên nhiều bão táp và mây quá
Em bỗng nhiên thèm lên đường thân ái phố phường

Lung linh cây thóc, heo, nống tằm
No rét ở đâu vô đá hang
Người xưa nghèo khổ lên đường cầu đá
Hạnh phúc giờ tao với khu đất làng

Từ biệt Chùa Hương chèn cửa ngõ thiền
Người người trở xuống bắt gặp người lên
Một buổi bên trên tiên lòng bỗng nhiên thấy
Xóm thôn chèn ấy bỗng nhiên tình duyên

Đợi em vô hội miếu Hương
Tác giả: Dương Kỳ Anh

Bởi vì thế say đắm giọng hát em
Anh tìm hiểu cô Tấm vô tối hội chèo
Sông Hồng đem rộng lớn bao nhiêu
Sao em ko bắc uâfu Kiều lịch sự anh.

Nghe heo may, ngọn lúa vàng
Sương tối chớm giá tiền,trời đang được đem mùa
Bùn se ngõ nhỏ người qua
Sáng dần dần ngọn trúc, là đà trăng lên.

Xem thêm: hoang my the gioi

Sân đình đông đúc chật người chen
Tìm em, anh biết tìm hiểu em vùng nào
Bỗng nghe một kiêng cữ ai chào
Giật bản thân, em đã đi đến động tiên.

Ngẩn ngơ anh liếc người hiền
Mới hoặc em vẫn vô tối hội chèo
Mới hoặc sau buổi gặt chiều
Em trở nên cô Tấm, dìu dặt hội xuân.

Bao mùa cây lúa đâm bông
Bao nhiêu mưa nắng và nóng ngoài đồng em ơi
Bao nhiêu thế kỷ qua quýt rồi
Câu chèo ngọt mồm, vẫn điều riêng biệt em.

Vẫn điều riêng biệt của nước non
Dẫu mang lại trăng khuyết, trăng tròn trĩnh ở đâu
Đợi em tan hội còn lâu
Thôi thì đứng nhẩm dầm câu hát chèo

Chùa Hương
Tác giả: Hoàng Cầm

Em trẩy miếu Hương phía Giải oan
Mắt ngặt color Phật chật đò ngang
Phải nàng công chúa con cái vua Lí
Khép áo kinh kì bao nhiêu cửa ngõ hang?

Đã hẳn đi kiếm mây ngũ sắc
Trập trùng đá động biếc thời gian
Gót chân không còn giá tiền đàng tiên cảnh
Bỗng lạc vô đâu buốt ngực tràn?

Chuông sớm đem nghiêng hẳn về nằm mê cũ
Nhường em vướng tóc sợi mây xa?
Bàn tay lẹo cánh chừng nguôi nhớ
Sao buộc làn mùi hương phảng phất lướt qua?

Em ngủ về đâu miếu Cửa Võng
Bến Trong bến Đục bến này xa?
Với ai em rằng tối say đắm ấy
Sao giờ nhức em động sương nhoà?

Anh trẩy miếu Hương phía xót thương
Bến Trong bến Đục nửa phân chia đường
Thiên Trù chợt lắng chuông buông tím
Bỗng bắt gặp em ở đậy điệm sương sương

Em căn vặn sao anh cứ cho tới tìm?
Thuyền này đem lối chật vùng tim?
Nhưng anh nín lặng dìu em bước
Lên không còn bầu xuân giờ mõ chìm
Anh hái mơ miếu cả chín xanh
Chua bừng men ghi nhớ đắng song cành
Nhân gian dối là thế sao trở nên mộng?
Ngơ ngác miếu Trong em vắng ngắt anh

Anh tẩy oan em chẳng không còn oan
Suối khuya tách xé giờ kêu than
Hỏi em xứ Phật này yên lặng tĩnh?
Em gượng gập cười cợt soi soccer vàng.

Nửa tối mùng bảy lặn trăng non
Anh hứa hẹn em về cõi sáng sủa hơn
Cầm tay em giá tiền mang theo mãi
Mê mải rừng mai thấp thông thoáng hương

Ôm em đỉnh núi sao buông thấp
Hai ngực hoà tan một giờ chuông

Tỉnh rời khỏi đắng chát tràn môi cháy
Em đâu rồi?
Vãn hội miếu Hương.

Chùa Hương
Tác giả: Nguyễn Nhược Pháp

Hôm ni lên đường miếu Hương.
Hoa cỏ lờ mờ tương đối sương
Cùng thầy mạ em dậy .
Em vấn đầu soi gương.
Khăn nhỏ, đuôi gà cao;
Lưng treo dải yếm đào;
Quần lĩnh, áo the mới mẻ ;
Tay chũm nón ba tầm .
Mẹ cười: “Thầy nó nom !
Chưn song song dép cong
Con tôi xinh xinh vượt lên trước !
Bao giờ cô lấy ông chồng ?”
Em tuy rằng mới mẻ mươi lăm
Mà vẫn lắm người thăm
Nhờ côn trùng mai đem giờ ,
Khen tươi tỉnh như trăng rằm.
Nhưng em ko lấy ai,
Vì thầy bảo người mai
Rằng em còn nhỏ bé lắm,
Ý đợi người tài traị
Em lên đường cùng theo với mẹ
Me em ngồi cáng trẹ
Thầy bám theo sau cưỡi ngựa,
Thắt sống lưng nhiều năm đỏ rực hoẹ
Thầy mạ rời khỏi lên đường đò,
Thuyền mấp mênh mặt mũi bờ .
Em nom sông nước chảy,
Đưa cánh buồm lô xô .
Mơ xa vời lại suy nghĩ sát.
Đời bao nhiêu kẻ tri kỉ ?
Thuyền nan vừa phải lẹ bước,
Em thấy một văn nhân…
Người đâu thanh kỳ lạ thông thường !
Tướng mạo nom khác thường.
Lưng cao nhiều năm, trán rộng lớn.
Hỏi ai nom ko thương ?
Chàng ngồi mặt mũi mạ em
Me căn vặn chuyện thực hiện quen:
“Thưa thầy lên đường miếu ạ ?
Thuyền đông đúc giời thối chen !”
Chàng thưa vâng thuyền đông
Rồi nom giời mênh mông,
Xa xa vời lờ mờ núi biếc,
Phơn phớt áng mây hồng.
Giòng sông nước đục lờ.
Ngâm nga chàng phát âm thơ !
Thầy ca ngợi hoặc, hoặc vượt lên trước !
Em nghe ngồi ngơ ngẩn .
Thuyền lên đường, bến Đục qua quýt,
Mỗi khi bắt gặp người rời khỏi,
Thẹn thùng em ko rằng :
“Nam vô Ađi-đà !”
Réo rắt suối đem xung quanh.
Ven bờ, ngọn núi xanh xao,
Nhịp cầu xa vời nho nhỏ.
Cảnh rất đẹp gần như là tranh giành.
Sau núi Oản, Gà, Xôi,
Bao nhiêu là khỉ ngồị
Tới núi con cái voi phục,
Có đầy đủ cả đầu đuôị
Chùa lấp sau rừng cây,
(Thuyền tao lên đường một ngày)
Lên cửa ngõ miếu em thấy
Hơn một trăm ăn màỵ
Em lên đường, chàng bám theo sau,
Em không đủ can đảm lên đường mau,
Ngại chàng chê hấp tấp vội vàng,
Số hiểm nguy ko giàụ
Thầy mạ cho tới năng lượng điện thờ,
Trầm hương lửa toả mờ
Hương như thể sao lạc
Lớp sóng người lô xô.
Chen vô thiệt lắm công.
Thầy mạ em lễ xong
Quay về căn nhà ngang bảo:
“Mai mới mẻ vô miếu trong”
Chàng nhì má đỏ rực hồng
Kêu với thằng đái đồng
Mang túi thơ bầu rượu:
“Mai tao vô miếu trong”
Đêm hôm ấy em mừng !
Mùi trầm mùi hương cất cánh lừng.
Em ở nghe giờ mõ,
Rồi chim kêu vô rừng.
Em mơ, em yêu thương đời
Mơ nhiều… Viết thế thôi
Kẻo ai tuy nhiên coi thấy,
Nhìn em cho tới nực cườị
Em ko tỉnh giấc nồng,
Mây núi vẫn trộn hồng.
Thầy mạ em chuẩn bị sửa
Vàng mùi hương vô miếu vô.
Đường mây đá cheo veo,
Hoa đỏ rực, tím, vàng leo
Vì thương mạ vượt lên trước mệt mỏi,
Săn sóc chàng lên đường theọ
Mẹ bảo :”Đường còn lâu
Cứ vừa phải lên đường tao cầu
Quan- thế- âm Bồ-tát
Là tha bổng hồ nước lên đường maụ”

Em ư ? Em ko cầu,
Đường vẫn thấy lên đường maụ
Chàng cũng mang lại như vậy.
(Ra tao ăn ý tâm đầu)
Khi qua quýt miếu Giải Oan
Trông thấy bức tường chắn ngang,
Chàng đem tay lẹ bút
Thảo bài xích thơ liên trả.
Tấm tắc thầy ca ngợi hay
Chữ rất đẹp như Long baỵ
(Bài thơ này em nhớ
Nên chả chép vô đây)
Ôi ! Chùa vô phía trên rồi !
Động thẳm bóng xanh xao ngờị
Gấm thêu trần thạch nhũ,
Ngọc nhuốm mùi hương trầm rơị
Mẹ sung sướng mừng hả hê:
“Tặc ! tuyến phố tuy nhiên kinh !”
Thầy kêu mau lên nhé,
Chiều ngày hôm nay tao về.
Em nghe bỗng nhiên rụng tách !
Nhìn ai luống nghẹn điều !
Giờ sung sướng đời đem vậy,
Thoáng ngày sung sướng qua quýt rồi !
Làn bão táp thổi hây hâỵ
Em nghe cùn áo cất cánh,
Em tìm hiểu tương đối chàng thở !
Chàng thối, chàng đem hoặc ?
Đường phía trên cơ lên giời
Ta bước tựa vai cười cợt,
Yêu nhau, yêu thương nhau mãi !
Đi, tao lên đường, chàng thối !
Ngun ngút sương mùi hương vàng,
Say vô niềm mơ ước màng,
Em cầu van Giời Phật
Sao mang lại em lấy chàng.

Hậu miếu Hương
Tác giả: Bùi Chí Vinh

Sớm mai em lên đường miếu Hương
Thì cây cỏ lờ mờ tương đối sương
Ôi, loại ông Nguyễn Nhược Pháp
Sớm mai em nên cho tới trường

Em nhỏ bé lắm, thơ ngây lắm
Dây phông cột tóc đuôi gà
Mẹ nhắn rằng may áo trắng
Ra đuờng mang lại tương tự người ta

Mẹ nhắn rằng đem áo trắng
Về căn nhà óng ả như trăng
Em ko hoảng ai thực hiện lấm
Trái tim mươi sáu như rằm

Đừng ai ôm đàn đứng hát
Đừng ai ngửa mặt mũi phát âm thơ
Mẹ nhắn rằng nghe thơ nhạc
Bùa say đắm dung dịch lú ko ngờ

Ngày xưa u mươi sáu tuổi
Có người quan tiền bọn họ rẽ sang
Ngâm một bài xích thơ bão táp bụi
Rồi tay ví nhẹ nhàng chão đàn

Ngày ni em mươi sáu tuổi
Tinh khôi áo White cho tới trường
Nỡ này thực hiện em yếu ớt đuối
Mỗi ngày bao nhiêu bận soi gương

Tiên miếu Hương
Tác giả: Nguyễn Hữu Toàn

Giũ tách những vết bụi trần qua quýt Ga Đục
Đáp đò Khe Yến cho tới Chùa Hương
Ngọc nhũ hoá thân ái trở nên thiếu thốn nữ
Đường thiền thấp thông thoáng dáng vẻ tiên nương

Chân bước tiến như kẻ nằm mê du
Lãng đãng bám theo sau bên dưới sương mờ
Em phát triển thành tan vô nằm trong mùi hương khói
Tôi tìm hiểu tuyệt vọng vùng rạm u!

Có một Xuân này lên đường lễ Phật
Cầu duyên, cầu phúc bên trên điểm đây
Tâm trở nên thấu động lòng Ngọc Nữ
Hiển hiện nay nhan sắc tiệc tùng này?

Hay kiếp luân hồi xưa Từ Thức
Chơi miếu Xuân hạnh ngộ với Tiên
Truyền thuyết cổ cho tới ngày tái ngắt hợp
Cõi trần ai thứ tự bắt gặp chi phí duyên?

Như kẻ vô hồn bám theo dòng sản phẩm thác
Những người lên đường trẩy hội Chùa Hương
Lặn ngụp bao nhiêu tầng mây bảy sắc
Mỏi đôi mắt tìm hiểu bóng hình tiên nương…

Trẩy hội miếu Hương
Tác giả: Trần Chính

Anh lên đường trẩy hội miếu Hương
Thuyền vô suối Yến bên trên đàng bắt gặp em
Ngỡ ngàng tưởng kỳ lạ tuy nhiên quen
Đúng rồi, em ở phố mặt mũi phường ngoài
Thuyền đông đúc vai sát vô vai
Mái chèo khua nhịp mang lại ai xiêu lòng lòng
Suối chiều mặt mũi đục mặt mũi trong
Đục vô cũng vì chưng tự động lòng tao thôi
Em lên đường vẫn bao nhiêu hội rồi
Để thương, nhằm ghi nhớ cho những người nằm trong quê
Mỗi năm cho tới hội tao về
Em ơi, đem ghi nhớ điều thể nhì ta
Hội miếu còn hứa hẹn ngày xa
Niềm thương còn hẹn
Tôi
và em đây

Hãy phát âm và suy ngẫm chùm 🌷 Thơ Phật Giáo Về Vô Thường 🌷 thâm thúy này nhé.

Thơ Về Hoa Súng Chùa Hương 

Hãy ngắm nhìn và thưởng thức những hình hình ảnh cành hoa súng thanh tao ở vùng Phật đàng miếu Hương trải qua những bài xích thơ này nhé.

Trước xuân, thăm hỏi Chùa Hương
Sưu tầm

Vắt ngang núi cũ xuân hồng ngày nay
Đò lên đường ngược suối. Cuối đông
Lòng anh những mong muốn tìm hiểu xuân trước ngày…
Vắng em. Không thể chũm tay
Đường lên đường vẫn thấy cơ phía trên nhì bản thân.

Sáng trời. Hương Tích bão táp hanh
Nắng thơm sực bến suối, thung xanh xao vô mùa
Xuân ko về, núi ko mưa
Nhưng mặt mũi tao từng rừng mơ nở rồi.

Khăn tơ xuân trải thung dài
Anh nghe xuân đến: mặt mũi ụ, bước em…
Đại già cả còn White sương đêm
Chờ ai hò hứa hẹn mặt mũi thềm ụ thông.

Lối lên đường mây đá hóa học chồng
Vắt ngang núi cũ xuân hồng ngày nay
Chân tao bước, đôi mắt tao say
Hương Súng dặm thẳm, mùi hương rung rinh ngút ngàn.
Con đò con cái mắt

Con đò, con cái đôi mắt thân ái lòng sông
Tha thiết đợi mong một ánh hồng
Trên bến cuối chiều khi bão táp nghỉ
Để bồng thiên hà, miếng trăng vô.

Con đò con cái đôi mắt của đời ta
Thao thức thâu tối cảnh đậm mà
Đón bóng trở về người các bạn cũ
Đôi thứ tự áo đẫm trận mưa tụt xuống.

Con đò con cái đôi mắt ngỏ xa vời trông
Sớm tối xuôi ngược nước một dòng
Con đôi mắt con cái đò xưa u ngóng
Giờ ca rượu cồn nắng và nóng mừng dòng sông.

Trên đò Suối
Sưu tầm

Hôm ni lại trẩy miếu Hương,
Lênh đênh đò Suối mùng sương còn dầy!
Hoa Súng năm vừa qua đâu đây?
Nhớ cô yếm thắm hây hây má hồng.
Tiều phu chân núi sống lưng còng,
Xo ro ngư phủ thân ái dòng sản phẩm buông câu.
Mây luồn lòng nước qua quýt cầu,
Thuyền lên đường tưởng núi xoay đầu nom bám theo.
Tuyệt vời bức họa đồ ai treo,
Đưa hồn du tử cất cánh bám theo bão táp ngàn.

Gợi ý người xem phát âm những bài xích 🌷 Thơ Phật Giáo Về Cuộc Đời 🌷 đựng nhiều triết lý.

Thơ Về Suối Yến Chùa Hương Hay

Gửi cho tới các bạn một chủ thể thơ gắn sát với miếu Hương phổ biến này đó là chùm thơ về Suối Yến và miếu Hương.

Suối Yến Chùa Hương
Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Một cái thuyền con cái nhỏ bé mỏng tanh manh
Thẳng phía miếu Hương khấn lòng thành
Suối Yến trùng triềng thuyền vẫn lướt
Chao thối cuộc sống thường ngày vượt lên trước mỏng manh.

Đi vô mùi hương miếu Hương
Tác giả: Chế Lan Viên

… Nhớ ngày đen sì tối qua
Cổng Thiên Trù sụp đổ
Chùa mới mẻ giờ tao xây
Lòng tao thực hiện vôi vữa

Chùa Tiên thối miếu Tiên
Quả táo ăn một nửa
Anh thơm bàn tay em
Cảm ơn người vít quả

Thơ chúa Trịnh dẫu tài
Mắt tao nom vội vàng vã
Quả táo cắm kề môi
Sánh bài xích thơ bên trên đá

Bên cơ là miếu Tuyết
Phải qua quýt rừng hoa mai
Anh qua quýt rừng mùi hương ấy
Thì họp mặt em cười

Quên lừa lọc phản phúc
Anh hái cành ngọc trâm
Mặc kệ điều Phật dạy
Miếng tình tao lại ăn

Động Hương Tích sát kề
Em, em! giới hạn bước lại
Hạnh phúc khu vực bản thân đi
Nơi đời đang được chảy suối

Nơi những vết bụi trúc dẫn đường
Chim cu gù lạc lối
Nơi nhành mai vẫy gọi
Thung lũng White cất cánh hương

Hạnh phúc cũng chính là đây
Khi tình anh vẫn tới
Nhũ đá thương yêu bày
Hang Chùa Trong non rượi

Rêu cỏ cũng mùa xuân
Giọt thời hạn tí tách
Tạo vật động lòng trần
Trong thẳm thâm thúy tịch mịch

Phật thức tỉnh nhì hàng
Áo color xao cửa ngõ động
Nhớ đời và ghi nhớ mộng
Phật ngồi say đắm vô hương

Thôi anh dẫn em về
Thuyền yêu thương tao vẫn giục
Chùa Trong rời khỏi Ga Đục
Nắng chiều đang được dần dần mê…

Suối Yến đợi hóng ta
Trời sao buông thạch nhũ
Đêm như… miếu Hương mở
Ở bên trên đầu nhì ta…

Mùa xuân cho tới miếu Hương
Tác giả: Ngô Văn Phú

Khe Yến mưa xuân, cánh én chao,
Suối vô như ngọc, biếc rong rêu.
Núi xô cửa ngõ động. Hoa tìm hiểu bướm,
Chim ẩn tầng cây ríu rít kính chào.

Chín mươi chín ngọn núi nghiêng nghiêng.
Đất Phật cây, hoa đượm vị thiền,
Thung mơ phô bày khu đất và phô bày trái ngược,
Thiên hình vạn trạng, xứ thần tiên.

Đã suối Giải Oan, miếu Phật Tích,
Lại am Phật Tích, động Hinh Bồng,
Thiên Trù mời khách cơm trắng chay tịnh,
Dáng Phật vô hồn những giờ chuông.

Sông suối sát cánh, cây xanh ngát,
Đá gõ trở nên cung đàn vạn vật thiên nhiên.
Chùa vô loà mịt chan chứa nhang sương,
Huy hoàng, đệ nhất động nam giới thiên!

Thắp một tuần nhang, lòng phía thiện,
Đường về đá trải, thảm cỏ um,
Lòng trần trút bỏ vợi bao nỗi buồn.
Hương Tích ngày hôm nay Open rừng.

Tháng phụ thân Hương Sơn
Tác giả: Chu Minh Khôi

Hoa gạo giấu quanh môi hồng sau vòm lửa
Mưa phùn cất cánh say khướt cả mon Ba
Núi lảo hòn đảo nắng và nóng kinh cầu kiếp trước
Suối Yến ngược trôi về phía đỉnh Lăng Già.

Chim én xối ngày xuân vô động biếc
Câu Nam-mô nhuộm tím cả chuông chùa
Thiên Trù cơ va vấp vô tao như thể
Hương kỳ lạ mĩ nhân lén vứt bùa.

Ta vịn tay vô đầu cơ cơn gió
Gặp chùm hoa vô sắc vừa phải rơi
Đường thái ko ruổi về tâm tĩnh tại
Xin lụi tàn nhằm ngỏ cuộc sinh sôi.

Đường lên núi một vầng mây trắng
Gối đầu lên ngọn cỏ phiêu linh
Giọt sương câm ứ tương phùng vạn Pháp
Cả một Hương Sơn trống rỗng lặng ở tâm bản thân.

Tặng độc giả chùm 🌷 Thơ Về Trà Và Tri Kỉ 🌷 nhằm thư giãn và giải trí mọi khi stress.

Thơ Lục Bát Về Chùa Hương Hay Nhất

Dưới đấy là tổ hợp những bài xích thơ lục chén bát tuyệt hảo về miếu Hương.

Đi lễ miếu Hương
Tác giả: Đặng Duy Phiên

Rừng mơ mùi hương Tích bạt ngàn
Mênh đem Suối Yến nước làn vô veo
Khoan bầu buông nhịp cái chèo
Mây đem, núi đón thuyền bám theo bồng bềnh.

Bụi trần gột sạch sẽ nhẹ nhàng tênh
Chùa, am trụ thân ái mông mênh mây trời
Hương thơm sực hòa quấn tình đời
Thành tâm khác nước ngoài lễ điểm Tiên Bồng

Cà tụt xuống chen thân ái nâu sồng
Thỉnh chuông, niệm bụt sư ông, sư thầy
Bao người, tôn kính lẹo tay
Cầu van cuộc sống thường ngày mon ngày bình an.

Chùa Hương – đệ nhất trời Nam
Trời Tiên, cảnh Bụt mây tan, nắng và nóng hồng
Ngân nga chuông sụp tầng không
Hành mùi hương khu đất Phật nghe lòng thênh thênh.

Em Đi Chùa Hương
Tác giả: Nguyễn Tâm

Hôm qua quýt em lên đường miếu Hương
Áo the quần lĩnh nhún nhường nhịn tuy nhiên đi
Tuổi em còn nhỏ bé tí ti
Yếm đục guốc mộc nón thì quai thao

Bao chàng ngấp nghé ước ao
Mười lăm ráng đợi em vô nhì mươi
Sớm mai cây cỏ còn tươi
Đừng bám theo trêu trêu ghẹo người cười cợt tội em

Thẹn thùng ai ai cũng nom xem
Đứng ngồi che chắn tách sàm trộn thêm
Xôi vàng rồi lại trầu têm
Dâng mùi hương cúng bụt trước thềm miếu đây

Nguyện cầu thân phụ u phước may
Rồi luôn luôn nhà đạo tròn trĩnh chan chứa an vui
Lễ lễ bái sớm muộn em lui
Cây si bao nhiêu kẻ ngùi ngùi ngó theo

Chuông miếu lộng giờ bão táp reo
Đò qua quýt bến Đục cái chèo rẽ ngang
Em về vương vãi vấn còn mang
A di đà bụt tình tang lên đường miếu !

Sưu tầm những bài xích 🌷 Thơ Cầu Bình An 🌷 nhằm các bạn được yên tâm khi phát âm.

Thơ Cổ Về Chùa Hương Hay

Sưu tầm một vài bài xích thơ cổ xứng đáng phát âm về Chùa Hương mang lại người xem.

Chùa Hương
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Bầy đặt điều tề ai khéo khéo phòm,
Nứt rời khỏi một lỗ hỏm hòm hom.
Người thân quen cõi Phật chen chân xọc,
Kẻ kỳ lạ bầu tiên mỏi đôi mắt dòm.
Giọt nước thơ mộng rơi thánh thót,
Con thuyền vô trạo cúi người lom rom.
Lâm tuyền quyến cả phồn vinh lại,
Rõ khéo trời già cả cho tới dở dom.

Cảnh Hương Sơn
Tác giả: Bà thị xã Thanh Quan

Đệ nhất nam giới thiên ấy cảnh này,
Thuyền nan tiếp đón quý khách máy chèo rung rinh.
Hai mặt mũi trái ngược núi lồng mùi hương suối,
Bốn mặt mũi hoa ngàn rủ bóng mát.
Cửa Phật lơ thơ tầng đá sản phẩm,
Chùa tiên chén bát ngát sương mùi hương cất cánh.
“Nam vô” giờ dậy thưa trần tục,
Non nước Bồng Lai mới mẻ thấy đây!

Đề Hương Tích tự động thi
Tác giả: Trịnh Sâm

Trượt ngoài Thiên Trù thoắt rẽ lên,
Trơ trơ cửa ngõ động một đàng lèn.
Chử mây xung quanh quất lồng mùi hương Phật,
Gồ đá vang dội thét nhạc tiên.
Bảo loại đùn đùn bên trên bảo toạ,
Kim quan tiền rung rinh đoạt trước kim liên.
Thanh tụt xuống vệt cũ còn di nhằm,
Cuốn được xe pháo loan biết bao nhiêu phen.

Gợi ý người xem tìm hiểu thêm 🌷 Thơ Về Gia Đình Hạnh Phúc 🌷 mến yêu.

Bài Thơ Ga Đục Chùa Hương 

Gửi tặng người xem bài xích thơ về miếu Hương mang tên Ga Đục Chùa Hương để độc giả hương thụ.

Bến Đục Chùa Hương
Tác giả: Đoàn Thị Lam Luyến

Tìm về bến Đục miếu Hương
Đục soi thấu đục, dễ dàng thông thường lại trong
Trăm năm ai bay ngoài vòng
Bể đời vô đục, đục vô – khó khăn mà…

Khói mùi hương Phật cũng nhạt nhẽo nhoà
Đăm đăm con cái đôi mắt như thể đợi ai
Chưa tìm hiểu rời khỏi cõi bồng lai
Thì đành lên vùng Thiên Thai một mình

Trăm bọn chúng sinh, vạn bọn chúng sinh
Nào mùi hương này oản này tình… cho tới đây
Tôi chũm lá sớ bên trên tay
Ước ước xoá không còn mon ngày được thua

Đụn vàng đụn bạc khôn ngoan mua
Chỉ van dành được tấm bùa… giải yêu!

Thưởng thức những bài xích 🌷 Thơ Hay Về Tấm Lòng Từ Thiện 🌷 nhân hậu.

Bài Thơ Vãn Cảnh Chùa Hương 

Đọc bài xích thơ Vãn Cảnh Chùa Hương nhằm ngắm nhìn và thưởng thức vẻ rất đẹp của miếu Hương qua quýt từng câu thơ về ngôi miếu này nhé.

Vãn Cảnh Chùa Hương
Sưu tầm

Bởi trăm voi ngăn lối
Nên suối nên đem đường
Thuyền trẩy về cửa ngõ phật
Chống hèo lên miếu Hương.

Cả Một vùng sông núi
Nơi muôn loại sinh sôi
Nơi cuội mối cung cấp tiên tổ
Nơi khu đất bắt gặp được trời.

Không ai suy nghĩ điều ác
Đâu dám đùa trêu em
Hoa gạo vừa phải rơi đấy!
Em ngoái lại tuy nhiên coi.

Xem thêm: hoắc tổng tôi muốn từ hôn full

Lòng ai ai cũng nhẹ nhàng nhõm
Toà sen bụt mỉm cười
Người xưa tu đắc đạo
Trải ngàn đời vẫn sung sướng.

Ngày một đông đúc như hội
Cầu niềm hạnh phúc hoà bình
Dân nhiều và nước mạnh
Khoẻ người, rất đẹp tâm linh

Tặng các bạn 🌷 Bài Thơ Về Tình Cảm Gia Đình 🌷 êm ấm.