sau khi thỏa thuận kết hôn tôi muốn ly hôn cũng không được

Hô hấp Lục Nan dừng trệ.

Chàng trai nhỏ trong tâm vẫn ko lòi ra chút vẻ kinh hãi, cũng không tồn tại ý tứ tách né nào là, thoạt rất rõ nét ràng là cậu ko được tươi tỉnh lắm, còn dữ thế chủ động cúi đầu, gò má quyến rũ và mềm mại nhè nhẹ nhàng cọ qua quýt cái cằm rắn rỏi của Lục Nan, chôn mặt mũi vô cần thiết cổ anh.

Bạn đang xem: sau khi thỏa thuận kết hôn tôi muốn ly hôn cũng không được

Mặc mặc dù đã và đang được sưởi rét hồi lâu, bên trên người Lâm Dữ Hạc vẫn đem theo đuổi chút lạnh giá ko tan lên đường như cũ, gò má khá giá thành nhẵn bóng của cậu dán lên hõm cổ Lục Nan, xúc cảm đặc biệt quyến rũ và mềm mại.

Cậu còn ko tự động giác cọ cọ vô hõm cổ ấy, ngay tắp lự khiến cho cho tất cả những người nọ tới mức trái khoáy tim cũng mềm mại đi ra rồi.

Hơi thở thoáng mát của cậu phả vô trước vùng ngực, giọng của cậu rầu rĩ, chất vấn.

"Ca ca, anh mong muốn thực hiện sao?"

"..."

Hai tay Lục Nan đang được quấn lấy eo cậu ko ngoài bấu chặt vô lòng bàn tay, mới mẻ không tồn tại thất thố thực hiện tổn hại cho tới người trong tâm.

Anh tiếp tục dạt dẹo đi đi lại lại vô nhì điểm xuyên suốt mươi nhì giờ, băng qua những ngăn trở u ám, Cấp Tốc trước hành vi của những quyền năng nhưng mà ký bạn dạng phù hợp đồng sắp tới đây sẽ gây ra đi ra sóng vĩ đại bão táp rộng lớn cơ. Nhưng thời điểm hiện nay Lục Nan lại cảm nhận thấy trở ngại u ám của những kinh tâm động phách ấy, thậm chí còn ko thể vì chưng một trong những phần vạn đối với nấc Mức độ cạnh tranh Khi thể hiện sự lựa lựa chọn vào khung giờ tự khắc này.

Lục Nan cúi đầu thơm vô xoáy tóc của chàng trai trong tâm một chiếc, anh ko thể ko mượn loại xúc tiếp thân thiện này nhằm tạm thời đình lại xung động kinh hãi trong tâm này.

Chỉ với điều hiệu suất cao thuyên hạn chế thực sự vượt lên nhỏ, thậm chí còn siêu như thể với kẻ lạc lối khát cho tới nỗi chính thức hấp thụ nước biển lớn.

Vì vậy cũng chỉ rất có thể càng húp càng khát.

Người con trai khàn giọng chất vấn.

"Ninh Ninh mong muốn sao?"

Lâm Dữ Hạc còn đang được phụ thuộc vào cổ mặt mũi của anh ấy, từ đầu đến chân chui rúc vô vào lồng ngực anh, là 1 trong thế siêu lưu luyến.

"Làm đi" Cậu phát biểu, giọng đặc biệt nhẹ: "Ca ca, chớ tách quăng quật em."

Vì nhằm gò bó lấy quang đãng sức nóng, thà rằng thiêu thân mật lao nguồn vào lửa.

"Anh sẽ không còn..."

Giọng phát biểu trầm thấp khàn khàn của Lục Nan đùng một cái nghẹn lại.

Hồi lâu sau, anh mới mẻ đợt nữa phanh mồm, đem theo đuổi nỗi đắng cay khó khăn người sử dụng ngôn từ nhằm phát biểu tỏ.

"Anh sẽ không còn tách ngoài em đợt nữa."

Trong chống yên tĩnh tĩnh lại.

Không một ai phanh mồm, trực tiếp cho tới hồi lâu sau, Lục Nan cẩn trọng coi đánh giá chàng trai nhỏ vẫn luôn luôn không tồn tại động tĩnh gì trong tâm anh, mới mẻ phân phát hiện tại, đối phương tiếp tục ngủ rồi.

Giống như rốt cuộc đã và đang hóng được mối cung cấp sức nóng hằng khát vọng, rất có thể thả giàn phụ thuộc vào, vậy nên cậu ngay tắp lự cứ yên tĩnh tâm cho tới thế nhưng mà ngủ.

Lâm Dữ Hạc tiếp tục ngủ vẫn còn đó đang được ôm chặt lấy Lục Nan, dù rằng bị thả về bên trên chóng thì vẫn như trước đó không tồn tại buông tay.

Lục Nan nằm trong ở xuống với chàng trai nhỏ, đậy chăn lên mang đến cậu, nhét thiệt kỹ góc chăn.

Lo rằng tiếp tục thực hiện ồn cho tới chàng trai nhỏ, Lục Nan cẩn trọng kéo chăn cho tới bên dưới cằm Lâm Dữ hạc. Nhưng cũng ko lâu sau, chàng trai nhỏ lại tự động bản thân cọ cho tới, vùi cả khuôn mặt mũi vô vào lồng ngực Lục Nan.

Lục Nan ko ngoài thả lờ đờ thở lại.

Cách một tấm chăn mượt, anh khe khẽ vỗ vô sống lưng Lâm Dữ Hạc, anh một vừa hai phải rũ đôi mắt xuống là ngay tắp lự rất có thể trông thấy vết đỏ lòm tươi tỉnh sau loại gáy gầy đét yếu ớt của cậu.

Đó là vết tích Lục Nan tự động bản thân tự khắc xuống, lại xuống tăng chút nữa, bên dưới lớp áo ngủ được bịt kín kẽ, còn tồn tại phổ quát, phổ quát những vết tích tươi tỉnh đẹp mắt.

Như là nuôi nhốt, ký hiệu của việc độc rung rinh.

Nhiễm toàn cỗ khá thở của tôi lên kể từ sợi tóc cho tới ngón chân của những người nọ.

Muốn biến đổi người nọ trở nên của riêng rẽ bản thân.

Muốn cho tất cả những người nọ từng nào cũng ko đầy đủ.

——

Khi Lâm Dữ Hạc tỉnh táo, đang không biết là khi nào là nữa rồi.

Cậu thoang thoáng cảm xúc nghe đâu tôi đã ngủ thiệt lâu, tương tự đều tiếp tục ngủ không còn cả một buổi sớm. Nhưng một giấc này ngủ cho tới thực sự vượt lên thoả mãn rồi, từ đầu đến chân cậu đều ấm cúng, tương tự như ngâm mình trong nước vô suối nước rét vậy, tự do mà đến mức trọn vẹn không thích phanh đôi mắt.

Mãi cho tới Khi lý trí từ từ trở lại phát biểu với cậu rằng ko thể kế tiếp ngủ nữa, người khan hiếm Khi bám chóng – Lâm Dữ Hạc mới mẻ rốt cuộc phanh đôi mắt đi ra.

Tầm coi với không sáng quá, không tồn tại bao nhiêu độ sáng, Lâm Dữ Hạc nhúc nhắc, mong muốn nghiêng người sờ sờ Smartphone sát bên chóng.

Nhưng cậu còn ko thể nâng cánh tay lên thì đã biết thành nỗi đau từ bên cạnh hông truyền cho tới đoạt lấy thở.

"Hic..."

Lâm Dữ Hạc hít vào một trong những ngụm không khí lạnh, nửa người đều đau tới mức với chút bại liệt dở hơi.

Nhưng đặc biệt nhanh chóng tiếp sau đó, cậu ngay tắp lự phân phát hình thành nỗi nhức nhối ấy không những vẻn vẹn là vì thế sau eo, nhưng mà còn tồn tại chỗ bị thương thân mật nhì chân cậu.

Nhớ cho tới chuyện xẩy ra tối qua quýt, từ đầu đến chân Lâm Dữ Hạc thẳng cứng lại rồi.

Cậu, và Lục tiên sinh...

Vẫn ko thể lấy lại lòng tin kể từ ký ức ko Chịu đựng nổi Khi lưu giữ về ấy, sau eo Lâm Dữ Hạc tự nhiên rét lên. Một bàn tay vĩ đại rộng lớn chứa đựng lên vùng eo thon cong xuống của cậu, truyền cho tới nhiệt độ cơ hội một tấm áo mỏng mảnh, nhẹ dịu lờ đờ rãi chung cậu massas bắp thịt mỏi nhừ.

Loại massas này nhường nhịn như còn tự do hơn hết cảm xúc như được ngủ vô suối nước rét một ít, tuy nhiên Lâm Dư Hạc tiếp tục tươi tỉnh lại phát hiện đi ra với điểm ko đích thị.

Ai?

Cậu cuống quýt vàng ngước đầu, lại đùng một cái vấp cần vật gì cơ cứng cứng.

"Ưm...!"

Hạ thân mật thụ động tác tác động cho tới cũng chính thức nhức nhối, Lâm Dữ Hạc đau tới nỗi khoanh đôi mắt đều sở hữu chút không khô ráo.

Sau cơ tức thì bên trên sát bên tai cậu, nghe thấy được tiếng nói kể từ tính của những người con trai.

"Cẩn thận."

Nơi đỉnh đầu bị đập cho tới được sức nóng nhiệt độ rét chứa đựng lấy, người con trai vươn tay đảm bảo cậu, làm cho cậu rất có thể lờ đờ rãi ngước đầu lên.

Đến sau thời điểm thấy rõ ràng trường hợp xung xung quanh, thời điểm hiện nay Lâm Dữ Hạc mới mẻ phản xạ lại được, điểm cậu vấp vô là cằm của Lục Nan.

"Ca ca? Em van lơn lỗi..."

Cậu hoảng loàn van lơn lỗi, tuy nhiên chuyện làm cho cậu quẫn trí bách nhất tuyệt ko cần là chuyện này, nhưng mà là biểu hiện trước đôi mắt cậu—— cậu vậy và lại chôn vùi từ đầu đến chân vô trong tâm Lục Nan, nhì tay bao phủ lấy eo đối phương, giống như đang được ôm túi nước rét, ngặt nghèo ko buông tay.

Đầu óc Lâm Dữ Hạc đều bại liệt dở hơi lại cả rồi.

Cho nên loại cậu dìm trước khi căn bạn dạng ko cần là vật gì nhưng mà suối nước rét, nhưng mà là Lục tiên sinh...

"Em van lơn lỗi..." Lâm Dữ Hạc chỉ rất có thể tái diễn câu nói. van lơn lỗi yếu ớt ớt vô lực, câu nói. tâm sự đều sở hữu khá trúc trắc: "Bây, giờ đây là bao nhiêu giờ rồi ạ? Có cần là em tiếp tục ngủ vượt lên giờ rồi?"

So với cậu, vẻ mặt mũi Lục Nan lại đặc biệt điềm đạm, anh bị coi trở nên người khí cụ lâu như vậy cũng ko hề với chút phản xạ đặc trưng nào là, chỉ thản nhiên nói: "Không sao, còn sớm."

Anh còn thể hiện câu nói. nhắc nhở: "Tỉnh ngủ rồi thì ngay tắp lự dậy ăn chút gì cơ lên đường."

Lâm Dữ Hạc hỏi: "Chúng tớ cần ra bên ngoài sao ạ?"

Cậu còn lưu giữ rõ ràng tối qua quýt phí nhiều việc như thế là vì thế loại gì: "Không cần là tiếp tục phát biểu, ngày hôm nay rất có thể cần gặp gỡ người của Lục gia..."

Lâm Dữ Hạc một vừa hai phải phát biểu, một vừa hai phải cứng ngắc thả lỏng bàn tay đang được bao phủ lấy người con trai đi ra. Cậu kềm chế nỗi nhức nhối bên dưới hạ thân mật, nỗ lực lùi về hâu phương một ít.

Thật đi ra nhức cũng ko cần thiệt sự nhức từng nào, đơn thuần cỗ vị ấy thực sự vượt lên tư mật, cảm xúc hổ thẹm còn rộng lớn cảm xúc nhức nhối một ít.

Lục Nan rũ đôi mắt trông thấy chàng trai nhỏ đang được cẩn trọng từng li từng tí một lùi thoát khỏi lồng ngực anh.

Xem thêm: thế nào là một loại yêu không đau

Vừa mới mẻ tươi tỉnh lại, em ấy ngay tắp lự nỗ lực lùi đi ra rồi.

Trong chống đặc biệt ấm cúng, vẫn chính là sẽ có được bão táp giá thành thổi vô, làm cho vòng đeo tay rỗng trống rỗng lại càng tăng lạnh giá.

Nhìn Lâm Dữ Hạc bỏ mặc chỗ bị thương ở bên dưới thân mật nhưng mà cuống quýt vàng mong muốn vực dậy, Lục Nan vẫn chính là vươn tay ấn cậu về lại.

"Tạm thời ko cần thiết, Lục gia đang được bận."

"Tạm thời xẩy ra chút việc, chúng ta đang được xử lý, ko rảnh tiếp đây."

Giọng điệu của Lục Nan đặc biệt điềm đạm, vì thế nhằm ko làm cho Lâm Dữ Hạc tự động thực hiện thương cho tới chủ yếu bản thân, tự động thân mật anh vực dậy xuống chóng, kéo khoảng cách đi ra trước.

"Thời lừa lọc còn sớm, một khi sau tất cả chúng ta ra bên ngoài sau."

Mặc mặc dù không xoay đầu lại, Lục Nan vẫn rất có thể cảm biến được chàng trai nhỏ ở phí a đằng sau rõ rệt thở thoải mái một chiếc.

Lâm Dữ Hạc kéo lại áo ngủ của mình: "Vâng."

Cậu thấy Lục tiên sinh tách ngoài phòng nghỉ, ko biết là đi làm việc gì. Nhân thời điểm hiện nay, cậu cuống quýt vội vàng vàng đánh giá bạn dạng thân mật một ít, phân phát hiện tại bên trên người từng những khu vực đều là lốt tay tươi tỉnh đẹp mắt và... lốt răng vô phút chốc ko cơ hội nào là tan biến đổi.

Ngay cả đầu ngón tay và cả mu cẳng chân cũng đều sở hữu.

Trời ạ.

Lâm Dữ Hạc nâng trán, cam Chịu đựng nhưng mà suy nghĩ.

Tối qua quýt cậu đều đã thử đi ra những chuyện gì cơ chứ?

Lâm Dữ Hạc còn lưu giữ rõ ràng chuyện chủ yếu cậu dữ thế chủ động phát biểu mong muốn chung, tuy nhiên điều này sẽ không thể đại biểu rằng cậu ko nhằm bụng, ngược lại, cậu càng cảm nhận thấy hổ thẹn thò, hận ko thể thẳng khoét lên đường hồi ức của một tối này vô đầu.

Quá, vượt lên...

Lâm Dữ Hạc thậm chí còn còn ko suy nghĩ đi ra kể từ nhằm tưởng tượng.

Lúc này cậu chỉ mất độc nhất một tâm trí, đó là mong muốn kết thúc đẩy không còn thảy những điều này sớm một ít, lật qua quýt một trang này sớm rộng lớn một ít.

Vì hiệp nghị này, cậu đã thử rất nhiều chuyện nhưng mà trước đó trước đó chưa từng tưởng tượng qua quýt.

Lâm Dữ Hạc hít vào một trong những khá thiệt lâu năm, bên trên người mọi chỗ đều đang được âm ỉ nhức, tuy nhiên một khá này còn ko hít xong xuôi thì đã biết thành nỗi nhức nhối bên trên môi thực hiện loại gián đoạn.

Lâm Dữ Hạc nhíu nhíu ngươi, giơ tay lên sờ sờ.

Trên đầu ngón tay bám một vệt huyết.

Miệng cậu bị nứt đi ra khi nào là vậy?

Tuy rằng không thích lưu giữ lại, tuy nhiên chỗ bị thương bên trên người xem Lâm Dữ Hạc đều vẫn còn đó ký ức, độc nhất chỉ mất chỗ bị thương bên trên môi là ko, cậu ko hề lưu giữ đi ra chỗ bị thương này là với lúc nào.

Lúc tối qua quýt thực hiện, tức thì từ trên đầu Lục tiên sinh tiếp tục phát biểu với cậu, ko được cắm môi. Mấy phen Lâm Dữ Hạc vô thức mong muốn cắm đều bị Lục Nan bắt lấy cằm ngăn lại.

Thậm chí khi sau người con trai còn vươn ngón tay đi ra, phối phù hợp với động tác bên dưới thân mật, mang đến Lâm Dữ Hạc một bài học kinh nghiệm thâm thúy. ( editor: phun huyết mũi)

Thế vì thế khi sau Lâm Dữ Hạc thà cắm vô mu bàn tay của tôi cũng không đủ can đảm cắm môi bản thân nữa.

Vậy nên tối qua quýt cậu nên là ko thực hiện nứt môi mới mẻ đích thị.

Lâm Dữ Hạc còn đang được nghi vấn thì tiếp tục thấy Lục Nan tiếp cận.

"Đừng sờ tay vô."

Người con trai nhíu nhíu ngươi, đặt điều cái khay vô tay xuống đầu chóng, vắt lấy một tuýp dung dịch mỡ.

Lâm Dữ Hạc dữ thế chủ động nhận lấy dung dịch mỡ: "Em tự động bôi là được rồi."

"Em lưu giữ rõ ràng Khi trước tiếp tục thật nhiều ngày mồm không xẩy ra thô nữa rồi, ko biết vì thế sao ngày hôm nay lại nứt đi ra." Cậu bóp dung dịch mỡ đi ra bôi một ít, suy nghĩ suy nghĩ, vẫn chính là hỏi: "Ca ca, thân mật chừng em với tỉnh lại sao?"

"Em ko lưu giữ nữa rồi?" Lục Nan phát biểu.

Lâm Dữ Hạc ngẩn người, vì thế thiệt sự là cậu tiếp tục với tỉnh?

Nhưng cậu một ít ký ức về chuyện sau thời điểm ngủ cũng ko hề với.

Lâm Dữ Hạc chỉ rất có thể cắm răng hỏi: "Em ko lưu giữ nữa rồi, thân mật chừng với xẩy ra chuyện gì rồi sao ạ?"

Cậu cẩn trọng để ý vẻ mặt mũi của những người con trai, tuy nhiên vẻ mặt mũi Lục Nan vẫn như thông thường, căn bạn dạng ko coi đi ra đầu côn trùng gì.

Giọng điệu Lục Nan cũng khá bình thản: "Không với gì, em dậy húp chút nước, nứt môi rồi."

Lâm Dữ Hạc nghe xong xuôi, tuy nhiên trong tâm vẫn chính là với chút thấp thỏm.

Cậu biết bạn dạng thân mật Khi bị bệnh dịch tiếp tục đặc biệt ham ngủ, một Khi tiếp tục thiệt sự ngủ say, thì vấn đề gì rồi cũng ko biết gì nữa.

Cũng ko biết trường hợp tối qua quýt đã có được tính là bị thương sinh bệnh dịch hay là không, tuy nhiên nghe đâu cậu trái khoáy thực tiếp tục ngủ rất mất thời gian rồi.

Thật đi ra loại trường hợp ôm chặt lấy dụng cụ ko Chịu đựng thả lỏng sau thời điểm ngủ này, trước đó Lâm Dữ Hạc đã và đang trải đời qua quýt. Lúc cậu còn đặc biệt nhỏ, luôn luôn cần nằm trong bố mẹ mới mẻ ngủ được. Sau này người vô căn nhà tập luyện năng lượng song lập mang đến cậu, nhằm cậu ngủ 1 mình, kéo theo hẳn một quãng thời hạn lâu năm Lâm Dữ Hạc ko thể ngủ yên giấc.

Để chung cậu, ông nước ngoài ngay tắp lự thực hiện mang đến Lâm Dữ Hạc một chiếc gối ôm, rất có thể ôm Khi ngủ, bên trên mặt mũi còn tồn tại chữ "Hạc" bởi chủ yếu tay ông nước ngoài thêu lên.

Cái gối này đã ở cùng theo với Lâm Dữ Hạc rất mất thời gian, trực tiếp cho tới năm Lâm Dữ Hạc mươi tám tuổi hạc bị bệnh trở nặng một trận, về sau mới mẻ ko hề trông thấy nó nữa.

Nhưng này cũng đều là chuyện lúc còn bé xíu, Lâm Dữ Hạc thực sự ko ngờ cho tới, bạn dạng thân mật vậy và lại tiếp tục ôm Lục tiên sinh ngủ sâu sắc như thế, thậm chí còn còn không tồn tại chút tuyệt vời nào là về toàn bộ những chuyện xẩy ra thân mật chừng.

Lâm Dữ Hạc cảm nhận thấy như thế ko chất lượng tốt lắm.

Cậu ko biết bạn dạng thân mật tỉnh lại khi thân mật chừng đã thử đi ra những gì, cậu chỉ mơ hồ nước lưu giữ rằng tối qua quýt khi bạn dạng thân mật một vừa hai phải ngủ thiệt sự đặc biệt không dễ chịu, đặc biệt giá thành, tuy vậy ko biết bên trên vì thế sao, khi sau lại trở thành rét rất là nhiều, tự do mà đến mức làm cho cậu trọn vẹn không thích tỉnh lại.

Điều Lâm Dữ Hạc nhằm ý ko cần là loại không dễ chịu khi ngủ một vừa hai phải rồi, loại loại lạnh giá ấy cậu tiếp tục thân quen rồi, tuyệt ko cảm nhận thấy với hề gì. Tối qua quýt cậu thực hiện những chuyện cơ với Lục tiên sinh, tiếp tục không dễ chịu cũng là vấn đề thông thường.

Điều cậu thực sự nhằm ý đó là sự tự do sau đó—— một vừa hai phải suy nghĩ vấn đề này rất có thể là là vì ôm Lục tiên sinh mới mẻ rét lên, Lâm Dữ Hạc cũng có thể có chút ngay ngáy ko yên tĩnh.

Cậu không thích, cũng tránh việc thực hiện như thế.

Trẻ nhỏ vẫn còn đó cần thiết học tập cơ hội song lập, người cứng cáp thì lại càng cần cai loại tư tưởng lưu luyến dựa dẫm tránh việc với này.

Hơn nữa ngày hôm nay thấy hành trình dài của những người Lục gia nghe đâu đã và đang thay cho thay đổi, phát biểu cách thứ hai, những sẵn sàng tối ngày hôm qua hẳn là ko nhớ dùng.

Điều này so với Lâm Dữ Hạc nhưng mà phát biểu tuy vậy là điều tốt, tuy nhiên mặt khác cậu cũng ko rõ ràng rằng về sau còn tồn tại cần được thực hiện những trách nhiệm này hay là không.

Lâm Dữ Hạc coi Lục Nan bưng chén bát cháo ngồi sát bên chóng, bởi dự một ít, vẫn chính là phát biểu.

"Ca ca, nếu mà ngày hôm nay ko lên đường gặp gỡ người của Lục gia", dung dịch mỡ bên trên môi đặc biệt đắng, Lâm Dữ Hạc kềm chế ko mím môi lại: "Loại trách nhiệm tối thông qua đó... Sau này trước lúc gặp gỡ chúng ta, còn cần thực hiện tiếp nữa sao ạ?"

Động tác khuấy nhẹ nhàng cháo Trắng nhằm tản sức nóng của Lục Nan tạm dừng, giương đôi mắt coi cậu.

Ánh đôi mắt của Lục Nan một vừa hai phải phía qua quýt đặc biệt với cảm xúc áp bức, Lâm Dữ Hạc ko ngoài với chút giá thành cả gáy.

Nhưng câu nói. tiếp tục thoát khỏi mồm, cậu cũng chỉ rất có thể kế tiếp.

"Em là mong muốn chất vấn một ít, hiệp nghị của tất cả chúng ta lúc nào thì kết thúc đẩy ạ."

Giọng của Lâm Dữ Hạc với chút khẩn trương.

"Chúng tớ là sau thời điểm hiệp nghị kết thúc đẩy tiếp tục ly thơm, đích thị chứ?"

Hai chữ "ly hôn" một vừa hai phải ra bên ngoài, vẻ mặt mũi Lục Nan vẫn luôn luôn ko hề với chút xê dịch nào là, rốt cuộc cũng mặt mũi ko biểu tình bẻ cong cái thìa vô tay.

Xem thêm: vu dong cang khon truyen

_______________________________

Tác fake tâm sự tâm trí của mình: Hạc - xuống chóng ngay tắp lự trở mặt mũi không sở hữu và nhận ca.

Editor: sorry chúng ta nha, tiếp tục một tuần lễ ko gặp gỡ he, sáng sủa ni tôi vừa đua xong xuôi nên tuần sau tiếp tục bù đậy mang đến mn nhé!