rất khó không yêu

Đêm đen kịt, ánh đèn sáng thư thả nhạt nhẽo hấp thụ vào buồng ngủ. Đây là căn chống ấm cúng xứng đáng giành riêng cho , kiến thiết nằm trong sắp xếp tốn thật nhiều tâm tư nguyện vọng, độ sáng white color mịn, tô điểm xứng đáng , tất cả đều minh chứng này vô cùng được thương, mến yêu. Chiếc nệm rộng lớn thướt tha tự do thoải mái, nhắn xinh xẻo lẳng lặng ngủ say. Lúc này là nhị giờ sáng sủa, từng thanh đều yên bình, nước ngoài trừ giờ đồng hồ thay đổi, giờ đồng hồ thay đổi ràng cần là an ổn định say giấc, tuy nhiên là liên tục u ám, người nệm trằn trọc vô chăn rét.

Trong cơn mơ , những kỷ niệm ngừng xông tới…

“Vu Giai Thần, trai chúng ta lại cho tới đón chúng ta, chất lượng tốt.”

Bạn đang xem: rất khó không yêu

“Rất đẹp nhất trai, xinh hơn trai bản thân nhiều.”

“Vu Giai Thần, bản thân lấy nhị trai tăng tía ba của tôi thay đổi với chúng ta được ?”

“Mình cần!”. Trong đám học viên, nhỏ xíu kiêu ngạo ngước đầu, góc nhìn lóe sáng sủa coi trai của tôi, vẻ mặt mũi phấn khởi mừng đắc ý, khuôn mặt ửng hồng, ngón trắng tay nõn đặt điều váy ren, chờ đón ở cửa ngõ.

Rất ham muốn chạy nhanh chóng cho tới cạnh trai, quí trai dìu đi từng bước từng bước, quí bàn tay ấm cúng của trai, cho dù trai quí chuyện, tuy nhiên chỉ việc ở cạnh , thấy quí.

đứng ở vô cổng ngôi trường kiễng mũi chân coi ra bên ngoài coi, trừ bao nhiêu dì, máy chú đi ra, thấy khuôn mặt tuy nhiên chờ mong.Tiếng trống rỗng vang lên, cửa ngõ ngôi trường kể từ từ không ngừng mở rộng, chúng ta bám theo chỉ dẫn của nhà giáo trật tự động xếp trở nên sản phẩm ra bên ngoài. đi ra cửa ngõ chủ yếu ở trong nhà con trẻ, Vu Giai Thần liếc đôi mắt trông thấy cơ hội tê liệt xa vời, cậu thanh niên tuấn tú đứng đợi bên dưới bóng mát, trọn vẹn khác lạ với tiếng ồn ào xung xung quanh, tuổi tác ràng rộng lớn, lại lấy tứ chữ “Bình tĩnh cẩn thận” đẩy mạnh vô nằm trong tinh xảo.

nhỏ xíu vừa vặn trông thấy ngay tức thì mỉm cười cho tới mày mặt cong cong, sử dụng mức độ vẫy tay kêu trai, hai con mắt tròn trặn trịa xứng đáng tràn trề hưng phấn coi trai đứng bên dưới bóng mát. trông thấy , đựng bước về phía , nhanh chóng đủng đỉnh.

“Tiểu Hãn, thời điểm ngày hôm nay lại cho tới đón em à?”. giáo Ban mỉm mỉm cười coi cậu, tay khẽ đẩy đàng sau sườn lưng Vu Giai Thần: “Tiểu Thần, trai so với con cái chất lượng tốt, con cái cần nghe câu nói. trai”.

Mười tuổi tác Tống Hãn trọn vẹn không giống với phái nam sinh nằm trong lứa, nụ mỉm cười luôn luôn xuất khuôn mặt , mái đầu đen kịt mượt, ăn mặc quần áo tinh khiết như mới nhất, tuy nhiên tuổi tác còn , tuy nhiên cao cho tới 1,7m, cho dù chỉ khoác cái áo sơ-mi giản dị và đơn giản coi vẫn thấy nho nhã.

Vu Giai Thần nghe thấy giáo gì tuy nhiên thẳng nhảy cho tới lân cận trai, cầm tay trai lắc động “, ”. sung sướng, vì sao gọi hoài tuy nhiên cảm nhận thấy ngán. Tống Hãn di động cầm tay em , giọng với giáo: “Cám ơn ”. Cúi đầu dịu dàng êm ả với em : “Chúng tớ về ngôi nhà, hứa hẹn hội ngộ với giáo”.

“Hẹn hội ngộ giáo”, Vu Giai Thần rất nhanh, nhìn bao quát xung quanh thấy chúng ta những dì đều coi chằm chằm vô trai , suy nghĩ cho tới việc chúng ta nằm trong lớp ham muốn thay đổi trai với bản thân, phấn khởi ngay tức thì kéo mạnh cánh tay trai, “Về ngôi nhà, về nhà”. Tống Hãn lễ quy tắc xin chào giáo, tiếp sau đó dìu đi em từng bước từng bước tách ngoài vô góc nhìn tràn ngập hương thụ của quý khách, tia nắng chiều chiếu trực diện xuống đàng rộng lớn, cây trồng xanh lơ tươi tắn tản non đi ra mùi hương thơm sực tươi tắn non, toàn bộ đẹp nhất như hình ảnh. Bức giành giật trả mĩ, thỉnh phảng phất còn tất nhiên những thanh vô trẻo của cuộc chat chit.

“Hôm ni Giai Thần đem ngoan ngoãn ?”

Vu giai thần ôm cánh tay trai, mỉm cười vô nằm trong lắng đọng, “Ngoan, vô cùng ngoan”.

“Có ăn cơm trắng ?”.

“Có”.

“Rất ngoan”, Tống hãn mỉm mỉm cười, cúi đầu nhàng vuốt tóc em .

trai mỉm cười đẹp nhất, cho dù coi xa vời hoặc ngay sát đều dù là coi thế nào thì cũng thấy dịu dàng êm ả thân mật và gần gũi. trai biểu dương , Vu giai thần bay bổng nhị má hồng hồng, “Tiểu thần chỉ nghe câu nói. thôi”.

“Em nhỏ xíu ngoan”. Tống Hãn sờ sờ đầu của , coi mỉm mỉm cười, nụ mỉm cười nhàng thư thả nhạt nhẽo, lại càng tăng tuấn tú.

trai của cần là kẻ quí mỉm cười, tuy nhiên Khi mỉm cười lại đặc trưng say người, ngây ngốc coi nụ mỉm cười nhã nhặn của , đem người nào là mỉm cười đẹp nhất như của . Dựa sát vô lòng ngực của trai, khi nào tách xa vời trai.

***

“Đừng! A!” Người nệm thức tỉnh mơ, ngồi nhảy dậy, trán ăm ắp những giọt mồ hôi, thở vội vàng. Lại mơ cho tới nụ mỉm cười ấy, nụ mỉm cười tương khắc thâm thúy ở trong tim , cho dù ở đâu, từng nào năm trôi qua loa vĩnh viễn quên được nụ mỉm cười tươi tỉnh ấy.

ràng là cơn mơ ấm cúng lắng đọng, thời hạn sung sướng khi , tuy nhiên giờ hoàn toàn có thể này là ác mơ của , thời hạn trôi qua loa đem thật nhiều loại rơi rụng . Nụ mỉm cười tê liệt trở nên nỗi kinh hoảng hãi của . Trước tê liệt Vu Giai Thần suy nghĩ này là niềm mơ ước ấm cúng khiến cho nhiều người ngưỡng mộ, tuy nhiên lúc này , vĩnh viễn cảm nhận thấy này là chất lượng tốt đẹp nhất. hiểu rõ, nụ mỉm cười vô cơn mơ càng lắng đọng, thực càng cay đắng sở, những giọt mồ hôi rét ngấm ướt sũng sau sườn lưng, fake tay vỗ ngực tự động trấn an phiên bản đằm thắm bản thân.

“Gặp ác mộng?”, giọng vô trẻo ôn nhu như vô niềm mơ ước, truyền đi ra kể từ vô yên tĩnh tĩnh.

Cơ thể Vu Giai Thần cứng lại khi, sau khoản thời gian triệu tập niềm tin, quan sát về phía bàn thao tác cơ hội tê liệt xa vời, coi khuôn mặt thân thuộc screen lap top, trong tim cảm nhận thấy trĩu nặng, xúc cảm ngừng chìm xuống…

Ngập ngừng hồi lâu, rốt viên thốt đi ra nhị chữ thô khan: “ có”.

Tiếng thở nhiều năm thư thả nhạt nhẽo truyền cho tới, “Giai thần, lại quên, tôi ghét bỏ nhất điều gì”.

Vu Giai Thần hoảng kinh hoảng coi screen máy tính xách tay, “Xin lỗi, nài lỗi”. ghét bỏ nhất là kẻ không giống dối trá .

“Đứa ngốc”. Mé tê liệt screen PC vẫn chính là nụ mỉm cười khiến cho kinh hoảng hãi.

nài lỗi”, nước ngoài trừ tía chữ tê liệt, biết nên gì.

coi , ràng là cơ hội máy vi tính, tách rời bờ hồ nước tuy nhiên lại sở hữu cảm xúc như ở lân cận, tạo cho rợn cả tóc gáy.

“Nhìn coi, đầu ăm ắp mồ hôi”. tương tự nhức lòng : “Đồ ngủ ẩm rồi, thay cho

đem ngẫu nhiên phản kháng nào là, đứng lên, kể từ ở bên trong gầm tủ ăn mặc quần áo kéo ra bộ đồ quần áo ngủ tinh khiết sẵn sàng vô chống tắm thay cho.

đâu”.

Hai giờ đồng hồ rét lùng vang lên thực hiện đứng lại, chút huyết sắc còn sót lại mặt mũi bị rút còn một chút nào, cứng lag người cho tới năm phút hiểu đi ra phiên bản đằm thắm cần làm những gì. Vu Giai Thần fake tay lên, đủng đỉnh rãi toá cúc áo ngủ.

nhỏ xíu ngoan”.

Giọng dịu dàng êm ả tê liệt khiến cho động tác toá nút áo của nhanh chóng rộng lớn, ăn mặc quần áo người rơi xuống mặt mũi khu đất. Nửa người phía trần truồng, bên dưới ánh đèn sáng cỗ ngực đầy đủ của thiếu thốn phái nữ đi ra, căng tròn trặn, white nõn mềm mượt, khiến cho người tớ đem cảm xúc đấy là buổi tiệc mang đến thị giác… Hơi thở của những người nam nhi vẫn thông thường, khuôn mặt điềm đạm. Vu Giai Thần ngay tức thì thay cho thiết bị ngủ, tuy nhiên cúi người nhặt ăn mặc quần áo vừa vặn toá, quần con sexy nóng bỏng say người.

“Đúng là nhỏ xíu ngoan".

Lời biểu dương thưởng vang lên phía trên mặt tai, khiến cho trong tim nổi lên cảm xúc tai ác dị và kinh hoảng hãi.

“Tới đây”, điềm đạm đi ra mệnh lệnh.

Vu Giai Thần ngoan ngoãn ngoãn cho tới, mãi cho tới Khi độ sáng screen chiếu lên đằm thắm thể , độ sắc nét của dòng sản phẩm này tương đối tốt, vô cùng ràng, bất kì phản xạ nào thì cũng bay ngoài con cái đôi mắt của đối phương. ràng vô chống đem nhảy máy sưởi, tuy nhiên sao lại cảm nhận thấy lập cập.

nên biết cần thực hiện thế nào là.”

Đương nhiên là biết , tuy nhiên chỉ dạy dỗ phen, tuy nhiên tuyệt vời quá thâm thúy, từng cụ thể đều lưu giữ kĩ. Khom sườn lưng từng chút từng chút toá quần con xuống, quí khoác quần con black color, quí ngủ khoác áo con, quí gì đều lưu giữ , cũng phản đối tuy nhiên chấp hành.

Thân thể thiếu thốn phái nữ thướt tha lập cập rẩy, dáng vẻ người vô nằm trong xinh đẹp nhất, làn domain authority white nõn mơn mởn óng ánh vô trong cả. Rốt viên, Vu Giai Thần miếng vải vóc che đằm thắm trọn vẹn đi ra trước đôi mắt , đem nỗ lực che đằm thắm thể , chỉ yên ắng đứng tê liệt, mặt mũi cúi xuống. ngoan ngoãn ngoãn như thế, nghe câu nói. như thế, đem cần thiết phải…

“Mặc ăn mặc quần áo vào”.

Bốn chữ nhè lọt được vào tai , ngược tim lửng lơ rốt viên rơi xuống.

“Thở phào nhõm”

Vu Giai Thần ngước đôi mắt coi , “Vâng”.

đem nỗ lực ỉm diếm, suy nghĩ lường gạt, cũng chính vì mặc dầu thực hiện ra sao, tâm tư nguyện vọng của vĩnh viễn thể ỉm . khẽ gật đầu khẽ mỉm mỉm cười, thậm chí còn đem ảo giác là cảm nhận thấy vô cùng sung sướng.

“Nghỉ sớm .”

quay trở lại bàn thao tác ăm ắp sách vở và giấy tờ, giờ đồng hồ lật từng trang giấy tờ vang lên vô tối yên tĩnh tĩnh.

Vu Giai Thần nhanh gọn lẹ khoác thiết bị ngủ, nhàng quay về nệm ngủ, vén chăn quấn kín người cho tới Khi ấm cúng của cái chăn bao trọn vẹn lấy , mới nhất được cho phép bản thân trừng trị lập cập. Cuối nằm trong ngày lại qua loa , thời hạn nhiều năm đằng đẵng.

Vu Giai Thần vẫn nhận định rằng ông trời chắc chắn là vô cùng ngán ghét bỏ . Khi còn ham muốn đem trai, Tống Hãn cho tới lân cận , được trai dịu dàng êm ả chở che, tuy nhiên Khi thực hiện hiểu đồ vật gi mới nhất là ác ma mãnh chân chủ yếu, Khi đưa ra quyết định cuộc sống này ham muốn tách xa vời , lại nối sát với sinh mệnh của , thể tách được.

Mặc cho dù ở vô đôi mắt toàn bộ quý khách, Vu Giai Thần là được người độc giả, phụ thân là giám đốc doanh nghiệp Hồng Đại, u là quản trị hội kể từ thiện, trai Tống Hãn ôn nhu nho nhã. Từ Khi vườn trẻ cảm biến được trai của luôn luôn đem mức độ mê hoặc, kể từ con trẻ con cái cho tới bà lão đều say muội trước tư thế nhàng, lễ quy tắc đằm thắm thiết của .

Trước tê liệt, chuyện khiến cho Vu Giai Thần sung sướng nhất đó là trai mỉm mỉm cười gọi thương hiệu , tuy nhiên lúc này Vu Giai Thần chỉ việc vừa vặn suy nghĩ cho tới , cho dù đơn giản nghe được thương hiệu của , cũng tự động ngôi nhà tuy nhiên cứng người, thậm chí còn còn nổi domain authority gà.

“Tiểu Thần, chúng ta coi kiểu mẫu cặp tóc này đẹp nhất ?”

Xem thêm: dù sao cũng phải ở bên nhau

Vu Giai Thần sững sờ ngước coi, đập vô đôi mắt là khuôn mặt tươi tắn mỉm cười lắng đọng và xinh đẹp nhất, tóc là kiểu mẫu cặp hình con cái bướm.

“Hình như Sở Phái của công ty quí màu sắc đỏ?” Vu Giai Thần vấn đáp chúng ta chất lượng tốt.

“Mình quan hoài ấy quí hoặc .”Thư Dĩ An tức phẫn nộ dỡ cặp tóc xuống, thực sự Sở Phái thanh mai trúc mã của quí màu sắc tao nhã rộng lớn.

Thư Dĩ An và Vu Giai Thần học tập công cộng kể từ tè học tập cho tới cao trung, là bạn hữu tốt nhất có thể, nhị còn ước toan bên cạnh nhau thi đua đậu vô ĐH T, nhiều năm như thế, nhị đều coi nhau như người thân trong gia đình.

Nhưng đem thật nhiều chuyện, tuy nhiên tức thì khắp cơ thể chúng ta tri kỉ là Thư Dĩ An, Vu Giai Thần cũng thổ lộ không còn.

“Tiểu Thần, bản thân chuyện với chúng ta, chúng ta đem nghe ?” Thư Dĩ An gọi Vu Giai Thần.

“Bạn kiểu mẫu gì?”

“Tiểu Thần, thời điểm ngày hôm nay chúng ta sao vậy? Giống như người rơi rụng hồn.” Thư Dĩ An há vĩ đại đôi mắt cho tới sát ngay sát chúng ta chất lượng tốt, “A, nhị đôi mắt thâm nám quầng, chúng ta đem khỏe mạnh ?”

đem việc gì, hoàn toàn có thể tối qua loa ngủ ngon”, Vu Giai Thần rơi rụng đương nhiên, lảng tách thắc mắc của Thư Dĩ An.

“Bạn ngồi xuống nghỉ dưỡng chút .” Thư Dĩ An kéo cánh tay chúng ta chất lượng tốt, “Chúng tớ tợp trà chiều, chúng ta thấy được ?”

Đề nghị này chất lượng tốt. Mười phút sau, nhị xinh đẹp nhất ngồi vô quán café, cơ hội tấm cửa kính coi người đàng dày đặc trên phố.

“ Nếu cung cấp tía có không ít thời hạn như thế chất lượng tốt biết mấy”.Thư Dĩ An tợp ngụm trà chanh rét rồi thở nhiều năm .

Các đều là học viên cung cấp tía vô cùng cay đắng, cơ hội kỳ thi đua ĐH chỉ với vài ba mon. Ngày thông thường ở ngôi trường bị giáo viên đôn đốc giục chỉ với lại nửa kiểu mẫu mạng, về cho tới ngôi nhà phụ thân u lại thiết thả chờ đón, trong cả ra bên ngoài xuống phố cũng đem thời hạn, quá xứng đáng thương

Vu Giai Thần mỉm mỉm cười khẽ vuốt ve sầu ly trà.

biết đem cần cảm xúc của tôi sai hoặc .” Hai tay Thư Dĩ An đan vô nhau, cằm dựa mu bàn tay, góc nhìn tinh xảo nhận xét chúng ta chất lượng tốt, “Mình luôn luôn cảm nhận thấy chúng ta tương tự như trước đó, tuy nhiên lại khác lạ thế nào là.”

Trái tim Vu Giai Thần nhói lên, khuôn mặt vẫn mỉm mỉm cười điềm đạm, fake tay vén tóc đi ra sau tai, “Khác thế nào?”

“Khó quá,” Thư Dĩ An quay đầu sang một bên, khẽ nhíu ngươi coi chúng ta chất lượng tốt, khuôn mặt white nõn, gò má ửng hồng, đem bám theo chút hấp dẫn, “Chỉ là loại cảm xúc, bản thân thể thao diễn mô tả vì thế câu nói..”

Thư Dĩ An thực sự nhạy bén, Vu Gian Thần cố kỉnh nhấp ngụm cảm biến vị lắng đọng, trong tim bồn chồn.

“Thôi kiểu mẫu này”, Thư Dĩ An phẩy tay, kề sát chúng ta chất lượng tốt , “Lễ ngày lễ noel, trai cậu đem về ?”

Lúc này sắc mặt mũi Vu Giai Thần đem thay cho thay đổi cho dù vô cùng , “Có việc gì?”.

“Lần trước, Vu khái niệm chocolate ăn thật ngon nếu như phen này ấy quay trở lại, biết đem còn nữa ?” Nghĩ cho tới phen trước được vàng, Thư Dĩ An mỉm cười híp đôi mắt, “Tiểu Thần, cậu sướng, đem trai chất lượng tốt như thế, ấy ngược chê vô đâu được.”

Đối với ngẫu nhiên người nào là, bao gồm chúng ta chất lượng tốt của , Tống Hãn đều đỡ đần chu đáo, thực hiện cho tất cả những người tớ đem tuyệt vời chất lượng tốt với . chất lượng tốt với toàn bộ quý khách đời, nước ngoài trừ . Tiếng chuông Smartphone vang lên hạn chế đứt tâm lý của , này là giờ đồng hồ chuông thân thuộc thực hiện mang đến ngược tim của lập cập rẩy. Tiếng chuông vang cho tới phen loại tía, Vu Giai Thần vội vàng vàng bắt máy.

dạo?”

“Vâng”. Điện thoại của đem khối hệ thống xác định, tăm dạng của cho đến lúc này đều thể gạt được , luôn luôn ở trong tim bàn tay .

“Về ngôi nhà sớm chút.”

Những kể từ ngữ rét nhạt nhẽo tê liệt thực hiện mang đến lòng trầm xuống, bên trên trong cả tự tại cũng đem.

“Vâng”

“Có cần Vu ?” Thư Dĩ An mặt mũi liên tiếp phất tay, “Cho tớ, mang đến tớ chuyện với Vu.”

Vu Giai Thần vô thức cầm chặt Smartphone, đầu tê liệt Smartphone nghe được thanh ngay lập tức : “Đưa mang đến ấy nghe .”

Là khẩu lệnh chỉ hoàn toàn có thể nghe bám theo, Vu Giai Thần miễn chống fake Smartphone . Thư Dĩ An cố kỉnh Smartphone thấy khá ẩm, ngoài quá bất ngờ coi chúng ta chất lượng tốt kiểu mẫu. Đây là những giọt mồ hôi à? Nhưng vô cùng nhanh chóng để ý bị đầu mặt mũi tê liệt Smartphone mê hoặc. Vu Giai Thần cầm chặt tay kiểm soát tâm tình của tôi, coi khuôn mặt sung sướng của Thư Dĩ An, trong tim lại càng cay đắng sở. Tống Hãn là loại người chỉ việc ham muốn, hoàn toàn có thể khiến cho bất kì ai cũng khá được sung sướng. Mà lại là kẻ nguyện ý, lấy diện mạo kịch liệt nhất bày đi ra mang đến , bắt cần đồng ý, xay buộc cần Chịu đựng.

Được câu vấn đáp như yêu cầu, Thư Dĩ An lưu luyến fake Smartphone lại mang đến Vu Giai Thận, thuận tiện cảm thán đợt nữa, “Tiểu Thần, trai cậu chất lượng tốt.”

***

trai của , chất lượng tốt ở đâu. Mãi cho tới lúc tới ngôi nhà, vẫn suy nghĩ cho tới yếu tố này. Vừa phi vào phòng tiếp khách, trông thấy phụ thân u bản thân ăn mặc quần áo long lanh sẵn sàng đi ra cửa ngõ. Lễ phục dạ hội ôm chặt lấy dáng vẻ người thướt thả đem lồi đem lõm, u cho dù ngay sát tứ mươi tuổi tác tuy nhiên bảo trì rất tuyệt, coi như nhị mươi bao nhiêu, kiều diễm động lòng người.

“Tiểu Thần, bữa tối u và tía đem buổi tiệc xã phú, con cái ngoan ngoãn ngoãn ở trong nhà hiểu sách”. Mẹ nhàng , giọng đem chút chây lười biếng chọc lòng người ngứa ngáy khó chịu.

Vu Giai Thần coi u, vô đôi mắt thông thoáng chút cay đắng sở, cúi đầu, mặc nhiên đáp: “Dạ”

“Tiểu Thần, con cái hoàn toàn có thể bám theo phụ thân u nhập cuộc buổi tiệc.” Vu Hưng Nghiệp thương coi con cái , khuôn mặt xinh đẹp nhất xứng đáng kiêu hãnh, nếu như đưa ra ngoài biết từng nào người nam nhi con trẻ tuổi tác cần mê mệt.

“Con quí những buổi tiệc tê liệt.” Vu Giai Thần nhíu ngươi, nhàng .

“Chà, lại tùy hứng.” Vu Hưng Nghiệp cực chẳng đã rung lắc đầu, ông chỉ mất con cái nhất đem cơ hội nào là không giống.

Cái gì lại tùy hứng? Vu Giai Thần tức phẫn nộ gặm răng, bao nhiêu trong năm này chỉ việc đem chủ kiến gì, phụ thân u đều thấy gắt gỏng, nô giỡn tùy hứng. chỉ đi ra tâm lý của tôi thôi. Vu Hưng Nghiệp vội vàng vàng chuyện sung sướng trêu chọc : “Hôm ni trai con cái gọi năng lượng điện mang đến tía.” Con kể từ quấn lấy trai, chuyện này chắc chắn con cái quí. Vu Giai Thần cúi đầu câu nói. nào là.

trai căn vặn con cái vẫn muốn học tập ĐH ở ?”

Vu Giai Thần nhan chóng ngước đầu , khuôn mặt lộ vẻ tưởng tượng nổi, lúc này trong cả việc học tập của cũng can thiệp?

“Nếu con cái ham muốn học tập ở , những giấy tờ thủ tục con cái sẵn sàng gom con cái, chỉ cần phải có ý muốn là được”. Đối với việc đàn ông quan hoài việc học tập của em , lòng lòng Vu Hưng Nghiệp tràn ngập phấn khởi sướng. Đặt cược trước khi sai, coi coi lúc này nhị người chúng ta là cặp bà xã ck ai cũng ngưỡng mộ.

ham muốn, ham muốn, đó là câu nói. này, tuy nhiên tuyệt thể đi ra, nếu như người nào là tê liệt nghe được, lại là kẻ Chịu thống cay đắng. Vu Giai Thần đứng lên khoác lấy cánh tay tía tía. “Mặc cho dù rất tuyệt, con cái mong muốn , tuy nhiên con cái ham muốn xa vời tía ba”.

Con ngoan ngoãn, Vu Hưng Nghiệp ngay tức thì bị con cái dỗ ngon dỗ ngọt mày mặt hớn hở, vỗ vỗ tay con cái , “Tốt, chất lượng tốt, chất lượng tốt, tè Thần ham muốn điểm nào là ngay lập tức điểm tê liệt, toàn bộ bám theo con cái.” Vu Hưng Nghiệp chỉ mất người con nên tận xương tủy.

“Nhưng còn …” Vu Giai Thần gặm môi vẻ mặt mũi khó khăn xử.

“Con yên tĩnh tâm, trai con cái hiểu con cái nhất, trai con cái con cái ham muốn học tập ở học tập ĐH Đài Loan cũng khá chất lượng tốt, nếu như con cái ở lại Đài Loan cũng khá được.”

thở phào nhõm, đi ra Tống Hãn cũng ham muốn .

“Từ trước cho tới giờ tè Hãn thực hiện kiểu mẫu gì rồi cũng tốt”, u Vu bất giác che môi mỉm mỉm cười sung sướng.

“Tiểu Thần cần tiếp thu kiến thức xuất sắc tương tự trai.” Vu Hưng Nghiệp thương coi con cái , “Năm tê liệt Tiểu Hãn chất lượng tốt nghiệp cảm nhận được thư chào của Cambridge, bên trên thực hiện ở chống thử nghiệm hàng đầu toàn cầu, bao nhiêu ngày trước nghe chú Trịnh nhắc cho tới, đem bao nhiêu doanh nghiệp mặt mũi Đức ham muốn góp vốn đầu tư mang đến trai con cái nghiên cứu và phân tích, trai con cái thời gian gần đây trong cả thời hạn ngủ cũng đem, coi đi ra thời hạn này được thư thả rỗi, nếu như con cái hoàn toàn có thể như chất lượng tốt vì thế nửa trai, phụ thân với u con cái cũng yên tĩnh lòng.”

Bề bộn nhiều việc? Trái tim Vu Giai Thần đập điên loạn, sửng sốt phấn khởi mừng, dè dặt xác nhận,“Chuyện này là sao?”

“Đương nhiên là .” u Vu vừa vặn đánh giá túi xách tay coi thiết bị đầy đủ , vừa vặn : “Đấy là chủ yếu mồm chú Trịnh với phụ thân u, sao tuy nhiên fake được.”

Chú Trịnh kinh doanh mặt mũi , hơn thế nữa việc thực hiện ăn chủ yếu đem mối liên hệ với việc nghiên cứu và phân tích của Tống Hãn, nên so với thông tin của Tống Hãn, chú Trịnh là nhất. Như vậy thông tin này là trúng là… chất lượng tốt quá! Hai đôi mắt Vu Giai Thần lóe sáng sủa, tay khẽ đẩy phụ thân u, “Cha u ham muốn dự tiệc sao, tức thì kịp đâu!”

chuyện với con cái quên rơi rụng .” Hai người vội vàng vàng ra bên ngoài.

Xem thêm: hành hạ em ngày đêm h+

chất lượng tốt quá , chất lượng tốt quá, Vu Giai Thần ham muốn hát vang lên, ham muốn mỉm cười vĩ đại, tuy nhiên trong ngôi nhà đem người gom việc nên thể, nhanh gọn lẹ chạy lên lầu, đùng một cái suy nghĩ cho tới vô chống mọi chỗ đều là dấu tích của Tống hãn, ngược tim ngay tức thì điên loạn. cần tươi tỉnh, cần tươi tỉnh, nhịn nhiều năm như thế thể thất bại vô tấc gang.

Xác toan vẻ mặt mũi của tôi lòi ra chút xúc cảm nào là, kể từ từ xuất hiện chống, căn chống yên ắng tương tự khi sáng sủa . Căn chống này còn là một gian giảo riêng biệt của . Trở về chống, chuyện loại nhất cần thực hiện há PC, sau mươi bao nhiêu giây tự động hóa liên kết cho tới bờ mặt mũi tê liệt xa vời xôi. Webcam đầu tê liệt đem hình hình ảnh của , coi đi ra bộn bề nhiều việc .

Nhìn qua loa gian giảo chống ở đầu tê liệt, lòng thả lỏng, gian giảo chống tê liệt là nổi bật phong thái của Tống Hãn, giản dị và đơn giản, tinh khiết , tất cả đều đặt điều trúng địa điểm của chính nó, đem chút lếu láo loàn nào là. Vu Giai Thần đợi năm phút đồng hồ thời trang, xác lập người nào là tê liệt đột ngột xuất , đứng lên cho tới chống tắm, sẵn sàng tắm cọ. Hôm ni đi dạo một ngày dài với Thư Dĩ An, mệt rũ rời.