quân môn sủng hôn

Số chương: 134

Nhóm đọc/download: 0 / 1

Bạn đang xem: quân môn sủng hôn

Số lượt đọc/download: 535 / 2

Cập nhật: 2017-09-24 23:48:15 +0700

Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem vấn đề ebook

Chương 19: Ông Chủ Thập Tam Lâu!

T

hấy cô tương tự như vẫn ăn được một không nhiều, Dịch Khiêm đùng một phát ngừng tay, ko nằm trong cô ăn nữa. Anh nói: "Tôi ăn no, cô thì sao?"

"Tôi cũng no rồi!" Từ kể từ hạ đũa xuống, cô ngước đôi mắt nom anh, tuy nhiên mới mẻ một vừa hai phải rồi ăn cái gì, thì cô không thể ghi nhớ được, chỉ ham muốn sớm kết đốc trận chiến tẻ nhạt nhẽo này.

Một bữa tối chất lượng rất đẹp lại trở thành như vậy này, cô nên thưa một giờ xin xỏ lỗi mới mẻ chính.

"Dịch thiếu hụt, đặc biệt xin xỏ lỗi......" Cô lấy tình thân riêng biệt của tớ đem tới bàn ăn, thiệt sự tiêu tốn lãng phí bữa cơm trắng thời điểm ngày hôm nay, "Hôm nào là...... Hôm nào là tôi tiếp tục chào anh một giở cơm trắng không giống."

"Không sao, ko cần thiết tự động trách móc, ăn cơm trắng đơn giản mẫu mã tuy nhiên thôi. Nếu ăn no, vì vậy nằm trong tôi quay trở lại đi!" Khóe môi giương lên, anh đủng đỉnh rãi đứng lên, chừng như xuyên thủng qua quýt tâm tình của cô ý, cũng ko ngóng đáp ứng đem giấy má tính chi phí cho tới, thẳng dẫn cô rời khỏi ngoài.

Đi ngang qua quýt bàn Lam Mộ Duy, đùng một phát Dịch Khiêm ngừng bước đi, lễ phép tắc và nhã nhặn ngăn chặn ánh nhìn miệt giũa nhận xét của những người con cháu nước ngoài bại, rét nhạt nhẽo nói: "Mộ Duy, cậu vẫn ăn kết thúc rồi, cáo từ xưa, những người dân ăn kể từ kể từ, cậu vẫn ghi ghi nhớ vô mục giao dịch hóa đơn, coi như thể dương vật thay cho con cháu chào khách hàng."

Lam Mộ Duy xoay đầu liếc nom Úc Tử Ân một chiếc, từ trên đầu cho tới cuối cô trước đó chưa từng liếc nom anh, hay những cô không thích nom anh, vẫn ko há mồm thưa với cô, xoay đầu đi ra, anh lễ phép tắc đáp lễ: "Cậu nhỏ vượt lên khách hàng khí, vậy Lúc tất cả chúng ta về mái ấm tiếp tục tán phễu sau!"

"Được!" Gật đầu một chiếc, đùng một phát Dịch Khiêm xoay đầu liếc nom cô nàng đang được cúi đầu đứng sau sống lưng bản thân, nhỏ tiếng nói, "Chúng tớ lên đường thôi!"

Lúc này Úc Tử Ân mới mẻ thức tỉnh, gật đầu một chiếc, xoay đầu liếc nom nhị người lân cận bàn ăn, mặt mày vô cảm thưa, "Hai vị cứ người sử dụng kể từ kể từ, tôi lên đường trước, hôm nào là hội ngộ sau!"

Quay Output, cô cũng ko thèm nom Lam Mộ Duy, thậm chí là ko cho tới anh thời cơ há mồm, xoay người xua đuổi bám theo bước đi của Dịch Khiêm.

Lúc tính chi phí, Tương Di vừa khít tiếp đây, thấy Dịch Khiêm kêu nhân viên cấp dưới đáp ứng đem giấy má tính chi phí cho tới, vội vàng nhận lấy sách vở, rồi ký thương hiệu bản thân vô giấy má.

Sững sờ một hồi, Úc Tử Ân nom anh ký thương hiệu, đem vẻ mặt mày thiếu hiểu biết nhiều quan sát về phía Tương Di, trông thấy vẻ mặt mày kinh hoảng hốt của những người bại Lúc nom anh, thấy anh đang được ký thương hiệu vô giấy má, cho rằng anh không tồn tại đem chi phí nên cho tới phía trên ký buột, rối rắm há miệng: "Tôi sở hữu...... Đưa giấy má tính chi phí cho tới tôi đi!"

Quay đầu, đùng một phát Dịch Khiêm nom cô một chiếc, khóe môi mỏng tanh nâng đi ra một nụ cười cợt, hai con mắt kéo lên chút xấp xỉ.

Xem thêm: tây tây đặc

Ký thương hiệu kết thúc, Dịch Khiêm đùng một phát lấy sách vở kí thác cho tới Tương Di, đằm thắm thể nửa nghiêng, cười cợt như ko cười cợt nom Úc Tử Ân, trêu chọc hỏi: "Úc tè thư phiền lòng cho tới tôi sao?"

"Éc...... tôi thưa là tôi mới mẻ khách hàng tuy nhiên......"

"Tôi đã và đang thưa là hãy mua sắm đơn lên đường, ko cần sao?" Chau ngươi, anh cười cợt quan sát về phía Tương Di, xoay người phân phó một câu với nhân viên cấp dưới đáp ứng, nhân viên cấp dưới đáp ứng gật đầu rồi xoay bước tách đi

Tương Di nom Úc Tử Ân ngây ngốc kiên trì ham muốn tính chi phí, vạn bất đắc dĩ cười cợt nhấp lên xuống đầu, thưa thiệt tình: "Đồ ngốc, cô sở hữu thấy ông công ty nào là lên đường ăn cơm trắng tuy nhiên cần tự động bản thân tính chi phí chưa?"

"Hả? ông chủ?!" Trừng đôi mắt nom, qua quýt một khi lâu Úc Tử Ân mới mẻ hấp thụ không còn điều của Tương Di thưa, gân cổ nổi lên, xoay đầu quan sát về bóng hình một người đang được đang tâm nhận ly nước cốt chanh kể từ người đáp ứng, "Anh là ông công ty của Thập Tam Lâu?!"

"È hèm, còn nếu không cô nhận định rằng Dịch thiếu hụt đồng ý đằm thắm phận con cái nợ, ký thương hiệu vô buột nợ của Thập Tam Lâu sao?" Tương Di liếc nom cô một chiếc, ghi nhớ cho tới cỗ dáng vẻ khẩn trương của cô ý, thiệt sự dở khóc dở cười cợt, "Được rồi, hóa đơn ko cần thiết phiền lòng, sở hữu gì tôi tiếp tục lưu anh tớ lại cọ đĩa!"

"Đó......" Cô ngây ngốc xoay đầu lại, cô thấy người phần bên trước đã từng đi một quãng xa vời, không tồn tại ý đợi bản thân, vội vàng vàng nhấc chân bám theo.

Đứng vô cầu thang máy, cô nom hình họa ngược của tớ vô cầu thang máy, xoay đầu lại nom người con trai đang được đứng tĩnh lặng lân cận "Tôi ko ngờ anh là ông công ty của Thập Tam Lâu......"

Nhớ cho tới cỗ dạng của tớ Lúc cướp giấy má tính chi phí bại, cô thiệt hận ko khơi được loại hốc đâm vào.

"Không sao, phía trên ko cần là chuyện rộng lớn gì. Huống chi tôi cũng ko thưa cho tới cô biết tôi là ông công ty của Thập Tam Lâu, cho nên vì vậy cô ko cần thiết tự động trách móc."

Cửa cầu thang máy há đi ra, anh lễ phép tắc nghiêng người lịch sự khiến cho cô rời khỏi ngoài trước, rồi anh mới mẻ rời khỏi ngoài bám theo cô, người từ tốn và phong thái khiến cho Úc Tử Ân ko ngoài thổn thức.

Tài xế ko biết vẫn tách lên đường kể từ khi nào là, khóa xe được kí thác lại cho tới anh, bên trên đàng quay trở lại anh đích đằm thắm tài xế.

Mới một vừa hai phải ngồi xuống ghế lái phụ, thì người ngồi ở vị trí cạnh tài xề ngay tắp lự đem qua quýt cho tới cô một chiếc túi, bên phía trong chứa chấp nước cốt chanh tuy nhiên đáp ứng một vừa hai phải mang tới.

"Uống chút nước cốt chanh lên đường, cô một vừa hai phải mới mẻ ăn vô số đồ ăn, tôi phiền lòng bao tử của cô ý sẽ không còn tự do thoải mái."

Quay đầu, cô sững sờ tuy nhiên nom anh, anh săn bắn sóc cô chu đáo làm cho ngược tim cô trở thành êm ấm.

Cầm nước cốt chanh lên, cô đem nó cho tới khóe môi, "Cám ơn anh, Dịch thiếu hụt."

Xem thêm: sủng thê như lệnh

"Không cần thiết cám ơn tôi, đó là việc rất cần phải thực hiện." Đảo xung quanh tay lái, anh tài xế thoát ra khỏi bến bãi đậu xe pháo.

Xe tương đối black color lên đường xuyên qua quýt ghi lại một đạo khả năng chiếu sáng chói lói bên trên mặt phố, vô xe pháo há nhạc, giọng hát ưu buồn của Trương Tín Triết cất cánh ra: "Mỗi người đều phải có một quãng bi thương, nghĩ về tiếp tục tủ lấp liếm, lại lấp liếm đầu hở đuôi. Đường vượt lên lâu năm xua đuổi bám theo lại không thể bỏ qua, anh là tôi, ko thể thưa nhức......"

Uống nước cốt chanh vô, lòng đau xót ham muốn rơi lệ.