Lúc Hứa Tử Mặc tách cút, bên trên mặt mày vương vãi tràn nước đôi mắt.
Những cụ thể nhỏ tuy nhiên trước đó hắn ko nhằm ý giờ toàn cỗ đều hiện thị lên trước góc nhìn Cầu Cầu, Tần Sở' lạng lẽ cọ cọ vô chân Cố An Trạch, cảm xúc được sự tồn bên trên của đối phương, thể trạng cũng điềm đạm cút một chút. Dù sao đã và đang sớm hiểu rằng thành phẩm, mang đến mặc dù có ko đành lòng cút chăng nữa, hắn đã và đang đưa ra quyết định chia ly với Hứa Tử Mặc.
Bạn đang xem: không thể chạm tới
Chỉ là Cố An Trạch có lẽ rằng vẫn ko ham muốn tin cẩn, vẻ hoảng loàn hiện tại rõ ràng bên trên mặt mày. Cậu phiền lòng thăm dò vì sao Tần Sở lại chia ly Hứa Tử Mặc, vì sao đùng một cái lại lưu giữ cho tới cậu, cậu cảm nhận thấy bản thân tránh việc xuất hiện tại vô cuộc sống Tần Sở. Có điều Tần Sở ngồi bên dưới khu đất ko nghe thấy gì, khắp cơ thể ngây ngốc nhìn chằm chằm vô cái nhảy lửa.
Cầu Cầu ở mặt mày cũng ngây ngẩn cả chó.
Hắn thiệt sự ko đoán được, Cố An Trạch tiếp tục phản xạ như thế.
Dường như việc hắn mến cậu là vấn đề viễn vông, cho tới một chút ít vui sướng sướng cũng chẳng sở hữu, mà hoàn toàn ngược lại cậu lại tự động trách cứ chủ yếu bản thân, cảm nhận thấy hắn và Hứa Tử Mặc mãi mãi cùng nhau mới mẻ là đó là chân lí.
Tần Sở' dè chừng chỉ việc mang đến hắn một chút ít thời hạn, một chút ít nữa thôi thì hắn rất có thể thực hiện cậu tin cẩn tưởng rằng bản thân thiệt sự yêu thương cậu, tuy nhiên Khi đèn vô phòng tiếp khách tắt cút, Cố An Trạch đột nhiên rơi nước đôi mắt.
Sao lại rất có thể ko tin cẩn hắn.
Người từng coi bao nhiêu điều trêu chọc của hắn như vàng như ngọc, sao rất có thể ko tin cẩn hắn.
Xem thêm: sát phá lang truyện tranh
Thế tuy nhiên, nụ cười sướng chẳng phủ lấp nỗi nhức thương, nước đôi mắt không ngừng nghỉ lăn chiêng lâu năm bên trên khuôn mặt mày Cố An Trạch, góc nhìn tràn ngập đau xót. Nhìn cậu nhức lòng như thế, Tần Sở' ko kiềm được nước đôi mắt, nức nở nhào vô lồng ngực cậu.
" An Trạch, nài lỗi..... Thật sự nài lỗi..... "
Tình yêu thương của hắn suy mang đến nằm trong vẫn cho tới quá muộn.
Hắn từng thơ ngây nhận định rằng Cố An Trạch tiếp tục vì thế tình thân của hắn tuy nhiên thấy niềm hạnh phúc rộng lớn, tuy vậy thực sự là chỉ khiến cho cậu càng tăng đau nhức, càng tăng khổ đau ăn năn hận vì thế sao lại tự động sát, vì thế sao lại rớt vào trầm tính. Hắn mò mẫm kiếm cậu ngày tối ko khiến cho An Trạch vui sướng mừng rộng lớn một chút nào, mà hoàn toàn ngược lại chỉ mang về tăng nhiều bi thương.
Tần Sở vẫn kế tiếp nhìn tin cẩn Cố An Trạch vô tuyệt vọng, thêm vào đó việc bị Hứa Tử Mặc tra căn vặn, đành 1 mình về mái ấm tợp rượu. Đây đều là những chuyện trước đó hắn đã trải, thế và lại ko hề hoặc biết, trong những khi hắn đau nhức thì người tuy nhiên hắn luôn luôn nhung lưu giữ cũng nhức lòng rơi nước đôi mắt cơ hội cơ ko xa xăm.
Thế rồi Tần Sở té xuống khu đất, khắp cơ thể cuộn tròn trĩnh lại, khổ đau gọi thương hiệu Cố An Trạch, cậu gào khóc, người trầm đem không nhiều rằng như cậu vậy và lại khóc thiệt to lớn. Cậu ôm chặt Cầu Cầu, khóc khàn cả giọng cho tới nỗi ko nhằm ý cho tới tình huống nếu mà Tần Sở thời điểm hiện tại bỗng nhiên tỉnh.
Xem thêm: phù đồ tháp
"Tại sao...vì sao chứ..."
"Anh rõ rệt là ko yêu thương tôi, vì sao lại thực hiện như thế... vì sao vậy?"
Từng giờ vấn đáp như tiến công trực tiếp vô lòng Tần Sở', hắn ôm chặt lấy toàn thân vô trong cả của Cố An Trạch, mang đến cậu một bờ vai nhằm phụ thuộc. Lông ở cổ bị nước thực hiện ướt đầm, trong tâm địa nhói nhức, nước đôi mắt ko kiềm được cứ trào đi ra, trị đi ra giờ kêu "Ư ử" như đang được than vãn khóc.
Bình luận