Vừa thoát khỏi KTV thì lồng ngực luôn luôn bị bức bối của Tang Noãn tiếp tục buông lỏng.
Cô hít thâm thúy khoảng không gian trong sạch nhằm xua lên đường khoảng không gian tồi tàn vô KTV. Sau cơ cô trở về phía Sảnh hotel.
Gió tối ngày hè đem chút thoáng mát, đem theo đuổi mừi hương của một vài loại hoa ven lối và của sương tối. Cô ôm tía lô nhỏ của tớ chạy trực tiếp một lối cho tới cổng khuôn viên hotel. Còn ko chạy cho tới cửa ngõ rộng lớn cô tiếp tục bắt gặp Mạc Tư Nguyên kể từ xa xôi.
Mạc Tư Nguyên đang được đứng ở tuyến đường đối lập khuôn viên, anh đứng phụ thuộc thân thuộc xe cộ xe hơi, cỗ vest phanh hờ, cà vạt thắt thủng thẳng, nhì tay tùy ý cắm vào trong túi quần âu, dáng vóc vô nằm trong lơ là biếng và rảnh rỗi nhã. Chắc hẳn anh vừa phải tách ngoài bàn rượu, bên trên người còn đem theo đuổi tương đối men mơ hồ nước, tuy nhiên ánh nhìn vẫn đen kịt láy sáng sủa ngời, còn được lấp đẫy những ánh sao.
Nhìn thấy anh, nhịp tim của Tang Noãn đem tương đối liên tiếp. Cô lên đường trực tiếp cho tới trước mặt mày anh, đứng cơ hội vài ba bước đi, kinh ngạc nom anh.
“Sao anh lại ở đây?”
“Toàn cỗ doanh nghiệp lớn đang được nhập cuộc team building, anh rất có thể ko cho tới sao?” Mạc Tư Nguyên nom cô rồi cười cợt khẽ, căn vặn ngược lại, “Thế nào là, đem cảm nhận thấy sướng không?”
Tang Noãn bĩu môi giống như là đang ghét bỏ bỏ: “Cũng bình thường…”
Tang Noãn luôn luôn mến náo sức nóng, tuy nhiên chỉ mến náo sức nóng với những loại thân thuộc với bản thân, nếu như cô ở vô một gò người xa xôi kỳ lạ thì lại cảm nhận thấy không dễ chịu. Đương nhiên Mạc Tư Nguyên hiểu rằng điều này, nên nhẹ dịu nói: “Vậy tất cả chúng ta đi dạo lên đường.”
“Hả?” Anh vừa phải dứt tiếng, Tang Noãn tiếp tục sửng bức.
Nhưng anh ko trình bày tiếng nào là tiếp tục Open sau phía phía bên phải rồi đi ra hiệu mang đến cô lên xe cộ. Anh thuận mồm hỏi: “Em ham muốn lên đường đâu?”
Tang Noãn ko trình bày gì, chỉ vẫn ngẩn người nom anh.
“Không biết sao?” Đợi một thời gian tuy nhiên ko thấy cô vấn đáp nên Mạc Tư Nguyên tự động nói: “Vậy anh tiếp tục tự động bản thân ra quyết định.”
–
Không ngờ anh lại cho tới tòa ngôi nhà D-King một đợt tiếp nhữa.
Mắt thấy xe cộ chậm rì rì rãi ngừng trước tòa ngôi nhà D-King, Tang Noãn sững sờ quan sát về phía tòa ngôi nhà thân thuộc trước đôi mắt, bất giác phanh tròn trĩnh đôi mắt.
“Mạc Tư Nguyên… Gần phía trên anh ham muốn tăng ca à?”
Mặc mặc dù cô vẫn cảm nhận thấy team building không tồn tại gì thú vị, tuy nhiên lúc này vất vả lắm mới mẻ rất có thể rảnh rỗi thư giãn và giải trí một chút ít, cô thiệt sự không thích quay trở lại tăng ca nữa.
So với việc làm, cô thà quay trở lại nhập cuộc team builing.
Mạc Tư Nguyên khẽ mỉm cười cợt, ko lý giải nhiều, Open rồi xuống xe cộ, tiếp sau đó vươn tay đi ra với cô.
“Đi với anh.”
Tang Noãn bởi dự, tâm trí một chút ít rồi vẫn nhận bàn tay anh fake cho tới, bước thoát khỏi xe cộ.
Tay anh tương đối rét mướt.
Sau khi fake cô thoát khỏi xe cộ, Mạc Tư Nguyên vẫn ko buông tay đi ra. Anh dẫn cô lên đường trực tiếp về phía tòa ngôi nhà C. Tang Noãn chỉ cảm nhận thấy lòng bàn tay giá phỏng kỳ lạ thông thường, ngược tim lại sở hữu chút lưu giữ nhung ko rõ rệt nguyên nhân.
Cô dõi theo đuổi bước đi của anh ấy, nom tấm sống lưng trực tiếp tắp của anh ấy và ngẩn người.
Dẫn cô cho tới trực tiếp cổng tòa ngôi nhà C, Mạc Tư Nguyên nhập mật mã và lốt vân tay ở cửa ngõ cấm rồi đẩy cửa ngõ lên đường trực tiếp vô cầu thang máy.
Bởi vì thế thời điểm hôm nay quý khách vô doanh nghiệp lớn và đã được bố trí nhằm nhập cuộc team building, nên toàn cỗ tòa ngôi nhà không tồn tại lấy một bóng người. Trong tòa ngôi nhà tối tăm, chỉ mất một chút ít khả năng chiếu sáng huỳnh quang quẻ kể từ những biển khơi thông tin an toàn và đáng tin cậy.
Xung xung quanh cực kỳ yên ổn tĩnh.
Tiếng bước đi vang vọng vô hiên chạy rất rõ ràng ràng.
Anh ko bật đèn sáng, thẳng dẫn cô vô cầu thang máy lên tầng sáu. Sau cơ thoát khỏi cầu thang máy và tiếp cận trước một góc cửa đang được đóng góp chặt, khi phanh góc cửa cấm đi ra thì ánh sáng của đèn ngay tắp lự nhảy lên.
Tang Noãn chợt giật thột.
“Cái này…”
Đèn trộn lê bên trên xà nhà lan đi ra vô số khả năng chiếu sáng vàng làm cho toàn cỗ không khí phía bên trong căn chống vô nằm trong rực rỡ tỏa nắng. Phòng triển lãm to lớn, những tủ kính được bố trí nhỏ gọn và được thắp sáng bởi khả năng chiếu sáng rực rỡ tỏa nắng.
Và nhiều vật dụng trang sức đẹp rực rỡ tỏa nắng và nhiều tiền được trưng bày ở bên trong gầm tủ kính, quý phái và lóa mắt.
Đúng là vị trí ra mắt hội triển lãm “I.J”.
Tang Noãn ngây ngẩn toàn bộ cơ thể. Đôi đôi mắt nhanh gọn lẹ quét dọn qua chuyện tủ trưng bày, nom đến mức độ hoa cả đôi mắt.
Nhưng đùng một cái mang trong mình một đôi bàn tay bỏ lên mồi nhử vai cô. Mạc Tư Nguyên nhẹ dịu kéo cô lại, đẩy cô tiến bộ lên tăng vài ba bước xong để cô đứng thân thuộc chống triển lãm.
“Ngắm một chút ít lên đường, ngày mai những vật dụng trang sức đẹp này sẽ tiến hành gửi cho tới cuộc triển lãm tiếp sau, thời điểm hôm nay là tối ở đầu cuối.”
Trước khi fake cô cho tới một trong mỗi tủ trưng bày, Mạc Tư Nguyên nhẹ dịu trình bày, tiếng nói nữ tính vang lên rất rõ ràng ràng vô căn chống triển lãm rộng thoải mái và yên ổn tĩnh.
“Xem demo em đem biết không? Những kiệt tác rất có thể được đặt tại phía trên đều là những kiệt tác cực kỳ chất lượng, học hỏi và chia sẻ nhiều hơn nữa một chút ít cũng chất lượng.”
Tang Noãn quá bất ngờ xoay đầu lại nom anh một chiếc.
Anh chỉ nhẹ dịu gật đầu với cô, tiếp sau đó đi ra hiệu mang đến cô quan sát về phía tủ trưng bày, bên trên môi nở nụ cười cợt nhẹ nhõm.
Tang Noãn thuận thế cúi đầu, quan sát về phía tủ triển lãm trước mặt mày.
Ánh đôi mắt tạm dừng một chút ít bên trên khoản trang sức đẹp ở bên trong gầm tủ, hai con mắt Tang Noãn đùng một cái sáng sủa ngời, cô nói: “Cái này em biết!”
Mạc Tư Nguyên nhướng mi, lẳng lặng nom cô: “Ừm, vậy trình bày demo coi.”
Im lặng một thời gian, Tang Noãn nhanh gọn lẹ phanh miệng: “Đây là sản phẩm ‘Demon Eye’ trong phòng kiến thiết mới mẻ nổi Loreto của Ý vô đầu xuân năm mới ni. Đây là sợi dây chuyền sản xuất chủ yếu. Dây chuyền này lâu năm 16 inch được gắn thêm tổng số 51 viên đá quý tròn trĩnh cực kỳ phẩm, mặt mày dây chuyền sản xuất là viên đá quý đen kịt lên tới mức 13 carat. Nghe trình bày sợi dây chuyền sản xuất này cả về độ quý hiếm lộn độ dài rộng chỉ đứng sau viên đá quý đen kịt “Đôi đôi mắt của Brahma” phổ biến ở thế kỷ 18 của Nga. Cho nên những lúc vừa phải mới mẻ tung ra và đã được đấu giá với giá bán 70 triệu. Nhưng vì thế viên đá quý này còn có ý nghĩa sâu sắc rất rộng so với chủ yếu ngôi nhà kiến thiết Loreto, vì vậy ở đầu cuối anh ấy vẫn ra quyết định ỉm cái vòng cổ này lên đường và cũng ko bán tốt.”
“Ừm, đích vậy.”
Mạc Tư Nguyên khẽ cười cợt, ánh nhìn ko nom tủ trưng bày nhưng mà nom chằm chằm vô cô.
Di fake cho tới một tủ trưng bày không giống, Tang Noãn kế tiếp mỉm cười cợt và nói: “Cái này em cũng biết, kiệt tác ‘Trái tim của rơi mạc’ trong phòng kiến thiết người Pháp, Ricky. Theo thông tin được biết vô năm 1988, nhằm dò la hứng thú phát minh, 1 mình Ricky đang đi tới rượu cồn cát Pyla lớn số 1 nước Pháp và vạc sinh ra viên ngọc lục bảo cực kỳ phẩm lên tới mức đôi mươi carat này. Vì viên xoàn này tựa như một ốc hòn đảo bên trên rơi mạc, vì vậy Ricky tiếp tục thay đổi viên ngọc này trở thành một sợi dây chuyền sản xuất và mệnh danh là ‘Trái tim của rơi mạc’. Truyền thuyết kể rằng sau chết choc của Ricky, bà xã ông tiếp tục tặng ‘Trái tim của rơi mạc’ mang đến chỉ bảo tàng Smithsonian lớn số 1 toàn cầu. Không ngờ…”
Cô ko ngoài xoay đầu lại nom anh một cái: “Vậy nhưng mà thứ tự này cũng rất có thể xuất hiện nay ở phía trên.”
“Ừm.” Mạc Tư Nguyên gật đầu, “Bên triển lãm đã và đang trao thay đổi với chỉ bảo tàng Smithsonian thật nhiều thứ tự mới mẻ đạt được quyền triển lãm thứ tự này. Đây cũng là 1 trong trong mỗi sản phẩm quý và hiếm nhất vô buổi triển lãm thứ tự này.”
“Ồ…” Tang Noãn nhịn ko được nhưng mà thổn thức, lại cẩn trọng nom vô ‘Trái tim của rơi mạc’ một khi lâu rồi cảm thán, “Bậc thầy thực sự bậc thầy, phát minh đi ra những kiệt tác đặc biệt.”
Mạc Tư Nguyên kể từ chối mang đến chủ ý, anh nhanh gọn lẹ dẫn cô cho tới bao nhiêu tủ trưng bày kề bên.
Tang Noãn chỉ vào trong 1 vô số tủ trưng này rồi cười cợt.
“Cái này không cầu kỳ, vô tía mon trước, nhằm tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh với bộ thu thập [Diệu] của D-King, SG tiếp tục reviews bộ thu thập mới mẻ có tên ‘Phi Vũ’, được tạo bằng đá điêu khắc dù liu, ngọc lục bảo, đá xanh rớt Kashmir, đá tanzan và những loại đá không giống. Mẫu chủ yếu được tạo bởi ngay gần chục loại xoàn không giống nhau. Nghe trình bày khi cơ cỗ kiến thiết này vừa phải mới mẻ tung ra ở thị ngôi trường ko lâu đã biết thành tranh giành nhau mua sắm tinh khiết, khi ấy nó còn rất có thể dìm bộ thu thập ‘Diệu’ của D-King xuống nước!”
Mạc Tư Nguyên nở nụ cười cợt, thấy vẻ mặt mày đắc ý của cô ý thì nhịn ko được nói: “Nếu ai ko biết còn tưởng em là loại gián điệp bởi SG phái cho tới, sung sướng cho tới vậy luôn luôn.”
“Đến phía trên nom điều này một chút ít lên đường.” Anh lên đường trực tiếp cho tới một tủ trưng bày tương đối hẻo lánh và đi ra hiệu mang đến cô.
Tang Noãn theo đuổi.
Tầm đôi mắt nom theo phía nhưng mà anh đang được chỉ, hai con mắt Tang Noãn nhanh gọn lẹ khựng lại.
Giây tiếp sau, cô vô thức reo lên một tiếng: “ ‘Bụi sợi thần tình yêu’…”
“Ừ.” Mạc Tư Nguyên nữ tính đáp.
“A Noãn.” Anh tiến bộ lên kéo cô lại ngay gần rộng lớn một chút ít, chỉ vô hoa tai ở góc cạnh vô của tủ trưng bày, trình bày, “Cái này được tạo đi ra kể từ phiên bản kiến thiết em tự động tay sửa đổi.”
Trong lòng Tang Noãn đem chút bất thần, ngây ngẩn nom chằm chằm song hoa tai kia: “Em sửa đổi phiên bản thiết kế…”
“Đúng vậy.” Mạc Tư Nguyên gật đầu.
Lặng lẽ lên đường vòng đi ra sau sống lưng cô, anh nhẹ dịu cúi người xuống, fake đầu lại gần và nom vô tủ trưng bày theo đuổi cô: “Em nom kỹ lên đường, nó đem tựa như vô tưởng tượng của em không?”
Tang Noãn khẽ giật thột, cô nom chằm chằm ko chớp đôi mắt, tiếng nói cực kỳ nhẹ nhõm nhàng: “Thì đi ra sau khoản thời gian được tạo trở thành thành phẩm là dáng vẻ thế này…”
Mạc Tư Nguyên ko trình bày gì, tương đối quay đầu sang một bên quan sát về phía cô.
Tang Noãn vẫn lặng lẽ nom vô phía bên trong tủ trưng bày, vẻ mặt mày vô cùng chuyên nghiệp chú, ánh nhìn dừng ứ, mặt hàng mi lâu năm cong vút khẽ chớp, nhường nhịn như còn phản chiếu ánh sáng của đèn trộn lê.
Ánh đèn white color vừa phải êm ấm vừa phải rực rỡ tỏa nắng trải lâu năm bên trên khuôn mặt cô, phản chiếu song má White nõn và tinh xảo. Đôi đôi mắt của cô ý cũng phản chiếu khả năng chiếu sáng đèn trộn lê và khả năng chiếu sáng nhỏ vụn của vật dụng trang sức đẹp, khiến cho nó tựa như một ngôi sao 5 cánh bị lỗi.
Yên lặng nom cô một khi lâu, đùng một cái Mạc Tư Nguyên cảm nhận thấy ngực bản thân đem chút giá.
Tang Noãn còn đang được cười cợt khẽ: “Hình như… Có tương đối nhỏ rộng lớn em nghĩ về, em cho là nó sẽ bị to hơn một chút! Có địa điểm tương tự nhau, cũng đều có địa điểm không giống nhau, em nghĩ về là…” Cô đùng một cái xoay người lại, ngay lập tức ngay tắp lự ngừng trình bày.
Khoảng cơ hội thân thuộc nhì người cực kỳ ngay gần nhau, anh lại tương đối cúi người, cô bất thần xoay đầu lại như thế khiến cho chóp mũi của nhì người gần như là đụng chạm vô nhau.
Bỗng nhiên đối lập với đôi mắt anh, Tang Noãn ngay tắp lự sửng bức, toàn bộ cơ thể đều ngơ ngẩn bên trên địa điểm.
Toàn cỗ khung cảnh vắng lặng vô vài ba giây, cô lật đật xoay người lại rồi vội vàng vàng nói: “Em… Em…”
Lời trình bày vương vãi xung quanh vị giác một khi lâu tuy nhiên cô vẫn ko trình bày gì cả. Ánh đôi mắt cô hòn đảo xung quanh rồi vội vàng vàng nói: “Chuyện đó… Em sang trọng mặt mày cơ coi một chút!”
Cũng là cô đang được ham muốn chạy trốn.
Một bàn tay đùng một cái kéo cô về hâu phương, ngăn ngừa bước đi của cô ý.
Tang Noãn giật thột, toàn bộ cơ thể bất thần trượt về hâu phương, vì thế ko kịp phòng ngừa nên suýt chút nữa tiếp tục loạng choạng rồi chạm cần ngực anh.
Cánh tay bỏ lên ngực anh, trong tâm địa cô tự nhiên đem chút tức giẫn dữ, cô nhíu mi nói: “Mạc Tư Nguyên, anh…”
“Em vẫn muốn tự động tay kéo ra coi không?” Mạc Tư Nguyên ngắt tiếng cô, anh cúi đầu, ánh nhìn thâm nám thúy.
Tang Noãn tương đối rung rinh mình: “Cái gì cơ?”
“ ‘Bụi sợi thần tình yêu’.” Anh chỉ vô tủ triển lãm rồi thì thì thầm, “Lấy đi ra nhằm coi demo, thế nào?”
“…”
Anh buông cô đi ra, tiếp cận ngăn kéo kề bên kéo ra nhì song căng thẳng trắng tay mới mẻ tinh anh, fake mang đến cô một song, anh cũng mang trong mình một song.
Nhấn vô screen mật mã của tủ trưng bày, anh trôi chảy nhập một chuỗi password, tiếp sau đó nhẹ dịu đẩy sang trọng kề bên, cửa ngõ tủ kính đùng một cái phanh đi ra.
Toàn cỗ bộ thu thập vật dụng trang sức đẹp “Bụi sợi thần tình yêu” xuất hiện nay trước đôi mắt chúng ta nhưng mà ko bắt gặp một chút ít trở quan ngại.
Tang Noãn phanh to lớn nhì đôi mắt.
Từ kể từ lấy hoa tai thoát khỏi tủ, Mạc Tư Nguyên đặt điều cái hoa tai vô tay Tang Noãn.
Tang Noãn cẩn trọng nhận lấy.
Bông tai phía trên tay tương đối nặng nề, viên ruby red color rực rỡ tỏa nắng như thể ko trộn lộn màu sắc tạp hóa học. Nâng niu hoa tai ở lòng bàn tay rồi nom lên đường nom lại, Tang Noãn ko kìm chế được cần lên giờ giã thưởng: “Thật xinh đẹp…”
Mạc Tư Nguyên nom cô, giống như là đang nom một trong mỗi vật dụng trang sức đẹp quý giá bán nhất.
“A Noãn.” Anh trình bày với giọng êm ấm, vô chống triển lãm to lớn nhường nhịn như nổi tiếng vang, lặng lẽ vang vọng.
“Một ngày nào là cơ kiến thiết của em cũng sẽ tiến hành đặt điều trong những tủ trưng bày này. Tên của em cũng sẽ tiến hành ghi chép bên trên những bảng của tủ trưng bày. Sẽ đem những thợ chụp ảnh cực tốt chụp lại kiến thiết của em, và bọn chúng sẽ tiến hành in bên trên những tập san trang sức đẹp rộng lớn, em cũng tiếp tục phát triển thành một ngôi nhà kiến thiết chất lượng giang.”
“…”
Ngực Tang Noãn tự nhiên giá lên, kể từ từ tách đôi mắt ngoài hoa tai vô tay rồi quan sát về phía anh: “… Sẽ đem sao?”
“Sẽ đem.” Mạc Tư Nguyên trình bày vô nằm trong chắc chắn là.
Lấy hoa tai kể từ tay cô, anh đặt điều này lại ở bên trong gầm tủ trưng bày, tạm dừng hoạt động và khóa lại.
Nhìn xung xung quanh chống triển lãm trang sức đẹp này, trong tâm địa Tang Noãn tự nhiên đem chút cảm động.
Mặc mặc dù triển lãm trang sức đẹp này được tổ chức triển khai bên trên D-King, nước ngoài trừ những giám đốc quản lý và điều hành cấp cho cao của doanh nghiệp lớn và giám đốc của những thành phần thì những nhân viên cấp dưới thông thường ko đầy đủ ĐK nhằm tham lam quan tiền, ko kể tới việc cô vẫn còn đấy là thực luyện sinh như vậy này. Nhưng những kiệt tác được trưng bày bên trên triển lãm trang sức đẹp quốc tế, nói cách khác là chất lượng bên trên toàn toàn cầu. Nếu ko cần thứ tự này anh fake cô cho tới phía trên, e rằng trong tương đối nhiều năm nữa cô cũng tiếp tục không tồn tại thời cơ xúc tiếp với những vật dụng trang sức đẹp này.
Và so với một ngôi nhà kiến thiết thông thường, những bảo vật trang sức đẹp này rất có thể đưa đến hứng thú và là điểm xứng đáng học hỏi và chia sẻ, vượt lên trên xa xôi những gì chúng ta tiếp tục học tập được khi chỉ nom vô hình hình ảnh và phiên bản vẽ kiến thiết.
Tang Noãn vắng lặng ngấc đầu: “Mạc Tư Nguyên.”
Mạc Tư Nguyên xoay đầu nom cô.
Dường như cái gì này vẫn luôn luôn ngăn trở thân thuộc nhì người tự nhiên mất tích gần như là không hề.
Tang Noãn nom anh thiệt lâu, ở đầu cuối cũng nở một nụ cười cợt, thành tâm nói: “Cảm ơn anh.”
“…” Mạc Tư Nguyên thông thoáng ngơ ngẩn.
Lặng lẽ nom cô vô phút chốc, môi anh mấp máy như ham muốn trình bày gì cơ, tuy nhiên tiếng động điện thoại cảm ứng vào trong túi đánh tan sự vắng lặng.
Vẻ mặt mày của anh ấy tương đối khựng lại, lấy điện thoại cảm ứng thoát khỏi túi, nom lướt qua chuyện screen rồi tiện tay nhận máy.
“Alo?”
“Alo, anh…” Điện thoại tới từ Lạc Tư Tư, tiếng nói vừa phải căng thẳng mệt mỏi vừa phải cẩn trọng, tông giọng vô nằm trong thấp, “Anh về ngôi nhà sớm đi… Ngay lúc này, thời gian nhanh lên!”
Mạc Tư Nguyên nhíu mi, chỉ vô chớp đôi mắt tiếp tục nắm rõ yếu tố.
“Làm sao vậy?”
“Ông nội về rồi.”
Bạn đang được phát âm truyện bên trên NetTruyen.com.vn
Bình luận