Mắt Âu Lan cởi lớn không còn cỡ, mồm cũng há hốc không thể tinh được, tuồng như anh tớ tách phụ phái đẹp nhiều ngày vượt lên trước nên óc bị xoắn rồi.
Sao tự động dưng lại nhã nhặn vậy chứ? Cô khẽ rùng bản thân một chiếc.
- Liệu mai trời với bão ko vậy?
Hải Phong thấy mặt mũi cô ngây rời khỏi, thắc mắc ngốc nghếch tuy nhiên lại đem hàm ý mai mỉa.
Bạn đang xem: họa tình 1
Vì sao anh cần nhã nhặn bên trên nấc quan trọng vậy nhỉ? Không còn là một bản thân nữa hoặc sao ấy...!mình ko cần vậy.
- Ý tôi ko cần vậy? Tôi mong muốn cô thực hành thực tế hít ko nhỡ quên thì sao?
- Tôi đầu heo thiệt tuy nhiên làm thế nào nhưng mà....
Những từ lúc cuối bị nuốt lại thân thiện môi nhị người.
Nhất thời đôi mắt cô cứ cởi trừng trừng, hắn nài phép tắc tuy nhiên cô từ chối nhưng mà, sao vẫn lại hít rồi.
- Mới với bao nhiêu ngày vẫn quên sao? Có cần thiết học tập lại không?
- Đây mới nhất thực sự diện mạo của anh ấy chứ hồi nãy thiệt rất khác gì cả.
- Làm cút, coi như tôi là quý khách hàng của cô ý.
Thời hạn chuẩn bị cho tới rồi đó.
Âu Lan rùng bản thân như gặp gỡ cần cơn dông tố độc.
Đúng là thời hạn chuẩn bị không còn rồi, cô cần nhanh chóng nhanh chóng nhưng mà chuồn thôi.
- Tôi lưu giữ rồi không cần thiết phải hít nữa.
- Vừa nãy cô mang đến tôi thấy rằng cô chẳng lưu giữ gì cả.
- Chẳng qua quýt là...tôi bất thần thôi.
- Vậy thì thực hành thực tế lại minh chứng mang đến tôi coi.
Nhìn thấy mặt mũi anh tớ vẫn quay trở lại với dòng sản phẩm vóc dáng kiêu ngạo, trơ trẽn, biến chuyển thái rồi nên Âu Lan thở phào thoải mái.
Tốt rộng lớn là anh tớ cứ như này cút, cô tiếp tục thấy dễ chịu và thoải mái rộng lớn.
Khẽ dịch chuyển lại ngay gần, bá vai lên cổ anh cúi xuống, kể từ từ nhắm đôi mắt vấp lên môi anh.
Nhưng lượt này thấy với sự ngượng ngùng, cô ko triệu tập nổi, trí tuệ cứ lửng lơ nhưng mà tim thì cứ đập thình thịch như bị lên cơn.
Hải Phong lý tưởng, anh lưu giữ lấy gáy Âu Lan, mút lấy nhị cánh môi đang được lập cập run rồi lách mồm cô rời khỏi nhưng mà xâm phạm nhập nhập, dây dính yêu thích.
Từ kể từ hạ Âu Lan ở xuống chóng, bàn tay hư hỏng hư luồn nhập vào cái áo ngủ, xoa nắn eo mượt mềm rồi dịch chuyển lên bên trên, tiếp xúc với ngực đang được phập phồng thở theo đuổi nhịp.
Âu Lan giật thột, lưu giữ lấy tay anh tớ, mong muốn tách ngoài môi người bên trên tuy nhiên lại bị lưu giữ chặt.
Nụ hít trở thành dạn dĩ rộng lớn, cô trọn vẹn phát triển thành thụ động, anh gặm mút lấy môi cô ko mang đến ngừng lại, lưỡi cứ quấn lấy vị giác cô nhưng mà vần vò.
Bàn tay anh xoa nắn, những ngón tay cứ đung đem bên trên đầu ngực khiến cho cô rét ran người.
- Tôi...!không thở....
Hải Phong buộc cần thả môi cô rời khỏi, lăm le trườn xuống tuy nhiên bị cô đẩy rời khỏi.
- Tôi suy nghĩ tất cả chúng ta nên tạm dừng được rồi.
- Cô không thích lên chóng với tôi sao? Chẳng cần cô bảo dò thám người mẫu trai phân phối lần thứ nhất.
Tôi ko đầy đủ rất đẹp hả?
- Không cần như vậy? Chỉ là tôi không thích nằm trong anh...
- Một tỉ mang đến tối ni, trong tương lai từng lượt lên chóng tôi đều trả cô chi phí cho tới khi đầy đủ nợ, nếu như cô không thích nối tiếp hoàn toàn có thể tách ngoài phía trên.
Âu Lan thay đổi việc nặng.
- Không, tôi không thích thực hiện chuyện này với anh.
Dù sao anh cũng ko mến tôi thì sao cần miễn chống chứ? Mà anh đang được ăn kiêng cữ phụ phái đẹp nhưng lại...
- Tôi vẫn lên chóng với những người bản thân ko mến nên thêm thắt cô cũng có thể có sao đâu.
Hình như tôi không cần thiết phải ăn kiêng cữ nữa rồi.
Âu Lan tự động dưng nhằm ý, tuồng như thực sự....!phần thân thiện bên dưới anh tớ với gửi biến chuyển rồi.
Ôi bị tiêu diệt cô rồi...nếu như thời điểm ngày hôm nay chắc chắn anh tớ yêu sách mua sắm cô thì sao.
- Anh nên kiêng cữ thêm thắt cút thì rộng lớn, ko nhỡ ko ngoài thì...
- Cô cũng muốn đánh giá không? Hay tôi mang đến cô thực hành thực tế những gì vẫn học tập nhé!
Tay cô bị túm lấy kéo xuống, Âu Lan rung rinh mạnh rời khỏi kinh hoảng hãi.
- Không cần thiết, tôi không thích...!anh buông tôi rời khỏi cút.
- Không mong muốn thiệt chứ? Thật sự cô kinh hoảng phân phối bản thân mang đến tôi cho tới thế sao?
Âu Lan ko biết vấn đáp ra sao? Nhưng cô ko sẵn sàng, cô kinh hoảng...!cô không đủ can đảm tiến bộ xa xăm không chỉ có vậy.
Cô vẫn với cơ hội thoát ra khỏi phía trên tin cậy nhưng mà ko cần phân phối thân thiện mang đến ai cả.
Còn cả sau này phần bên trước, cô còn cần lấy ông xã nữa nên ko thể mối liên hệ với anh tớ được.
- Tôi không thích bán ra cho anh.
- Một tỉ đấy...!diễn viên, siêu khuôn mẫu cũng không tồn tại dòng sản phẩm giá chỉ đấy đâu.
- Anh suy nghĩ tôi ham chi phí cho tới thế à?
- Thế cô quên mục tiêu bản thân ở phía trên rồi sao?
- Không quên tuy nhiên không thích bán ra cho anh.
Hải Phong mong muốn trị điên, con cái heo xoay này nó ngang cho tới phỏng cua còn cần lùi bước.
Xem thêm: độc giả thứ 7
Chẳng lẽ anh lại cứ đè nó rời khỏi nhưng mà thịt rồi mong muốn cho tới đâu thì cho tới.
Nhưng...!anh lại ko nỡ.
Chán chán nản, anh thả Âu Lan rời khỏi ở vật xuống chóng, đôi mắt coi xuống bên dưới âm thầm yên ủi "Thôi mi mới nhất khỏe mạnh, ăn kiêng cữ tiếp cút mang đến khỏe mạnh hẳn rồi tính."
- Anh về chống bản thân cút mang đến tôi ngủ.
- Cô không thích tâm lý lại à?
- Không
Hải Phong mong muốn nhảy dựng lên, vấp ngã óc cô rời khỏi coi với gì nhưng mà ngạo ngược cho tới thế? Đằng nào là chả phân phối thân thiện thì bán ra cho anh giá chỉ hời thế còn gì? Nhưng sao này lại tuyệt tình cho tới vậy, dễ thường ôm hít anh trong cả ngày nhưng mà nó không tồn tại thèm muốn sao? Chẳng lẽ, nó bị làm thế nào về sinh lí rồi.
- Hôm ni tôi ngủ ở phía trên.
- Hả? Anh điên rồi à? Về chống cút, tôi không thích ngủ nằm trong anh.
- Kệ cô, căn nhà tôi nên tôi mong muốn ngủ ở đâu là quyền của tôi chứ?
Nói rồi, anh khoan thai lên chóng ở, vớ lấy loại cá sấu bông của cô ý nhưng mà bao bọc lấy, nhắm đôi mắt ngủ.
- Ông căn nhà ơi, tôi gặm rơm gặm cỏ lễ anh...!anh về buồng nghỉ cút nhưng mà.
- Cô ko mong muốn thực hiện tình với tôi thì sao cần kinh hoảng.
Hay là cô mong muốn tuy nhiên thực hiện cao, cô kinh hoảng ở cạnh sẽ không còn kềm chế được.
Âu Lan á khẩu, cô vắt gối ném mạnh nhập mặt mũi anh, gằn lên tức phẫn nộ.
- Cái loại biến chuyển thái căn nhà anh...!anh tưởng tôi tương đương anh vững chắc.
Được mong muốn ngủ thì ngủ, tôi chả kinh hoảng.
Anh nhưng mà động nhập tôi thất lạc 10 tỉ...!đồ thần kinh trung ương.
- Mắng căn nhà nợ đấy à?
- Đấy ko cần là mắng, là ca kịch tí thôi.
Âu Lan lóp ngóp xuống chóng, lôi thêm thắt chăn, gối ôm ngăn thân thiện rồi ở xuống nửa chóng sót lại.
Cô tiếp tục hóng hắn ngủ say rồi giẫm xuống khu đất mang đến bị tiêu diệt.
Vậy tuy nhiên, hắn ko ngủ thì cô vẫn thở túc tắc, ngủ thất lạc dạng còn đâu.
Tay chân chính thức khua loạn xị, giẫm cả gối ôm rời khỏi rồi gác lên trên người lân cận.
- Con heo xoay vẫn ngủ rồi đó hả?
Hải Phong lạu bạu tuy nhiên lại phát biểu vô cùng nhỏ như kinh hoảng cô tỉnh.
Anh cứ một vừa hai phải nhắm đôi mắt thiu thiu ngủ thì lại bị tay hoặc chân cô đập bụp một chiếc nhức điếng.
- Sao ngủ cô cũng xấu xa vậy hả?
Nói rồi, anh kéo cô lại ngay gần, ôm chặt, quặp chặt lấy thủ công ko mang đến giẫy nữa và để được ngủ.
Mà dòng sản phẩm sự thân mật này khiến cho anh ko dễ chịu và thoải mái 1 chút nào...!tự phát âm thần chú kềm chế, điểm rán đến hơn cả ngàn con cái nhưng mà đôi mắt vẫn trao tráo ko ngủ nổi.
Ôm trong tim dòng sản phẩm gối ôm một vừa hai phải mượt một vừa hai phải mịn, hương thơm mùi hương man đuối, và lắng đọng kể từ heo xoay rất khác những cô nàng dát lên trên người toàn mùi hương nước hoa nồng nặc, ngực mượt mềm cọ cọ khiến cho thân thiện bên dưới anh liên tiếp phản xạ...tuy nhiên biết làm thế nào lúc này.
Anh không thích nghiền buộc Âu Lan, sao tự động dưng anh lại thấy bản thân nhân hậu với quá vì vậy nhỉ?
Sợ heo xoay tỉnh giấc nên anh đành cố tiết chế xúc cảm của tôi, thay đổi sâu sắc cố nhắm đôi mắt ngủ.
Nghĩ cho tới Nam Phương thì nhếch mồm mỉm cười "Cậu cứ lân cận ve vãn buổi ngày cút còn đêm tối tôi tiếp tục ôm cô ấy ngủ cho tới khi biến chuyển cô ấy trở thành người của tôi thì cậu không còn thời cơ."
Khi tỉnh, coi đồng hồ thời trang vẫn rộng lớn 6 giờ, Âu Lan giật thột tỉnh.
Người lân cận dường như không thấy đâu, chăn gối được vội vàng nhỏ gọn, sờ tay cũng ko thấy còn rét vững chắc hắn vẫn dậy lâu rồi.
Chạy xuống chống tập dượt, cô đứng tựa cửa ngõ coi nhập nhập, tuồng như vẫn lâu rồi cô ko coi Hải Phong tập dượt hoặc phát biểu đúng ra là nhị người ko tập dượt cùng với nhau nữa.
- Đứng đấy làm những gì ko nhập tập dượt à hoặc còn đợi Nam Phương.
- Không với, bên trên thấy anh đang được tập dượt nên không thích nhiều chuyện thôi.
- Tôi đoạn rồi, nhập tập dượt cút.
Nói rồi Hải Phong vắt khăn lên vai, vắt lọ nước khoáng tách cút.
Âu Lan gọi rung rinh lại.
- Anh không thích đánh giá coi tôi với cần cù tập dượt ko à?
- Tùy cô thôi, tập dượt thì tập dượt không thích tập dượt thì thôi.
Nhìn theo đuổi bóng Hải Phong cút thất lạc, Âu Lan lại thấy hụt hẫng.
Xem thêm: đầu anh lại xanh rồi
Không cần vì thế ngày hôm qua cô phát biểu nhưng mà anh không thể quan hoài cho tới cô nữa nhé chứ? Hay là phẫn nộ vì thế cô không thích phân phối thân thiện mang đến anh tớ...!sao càng khi căn nhà nợ càng khó khăn hiểu vậy nhỉ? Chắc vì thế anh tớ thiếu hụt khá phái đẹp nhân nên nhập người mới nhất khó khăn ở vì vậy.
Lắc rung lắc dòng sản phẩm đầu trống rỗng, cô vỗ vỗ miên man " Mặc kệ anh tớ, sao bản thân lại quan hoài vậy làm những gì chứ?"
- Có mong muốn tôi ngồi giám sát không?
Âu Lan xoay rời khỏi, nhận ra anh tớ tay vắt côn nhịp nhịp xuống khu đất thì gật gật đầu lia lịa.
Lần trước tiên nhập đời, thấy anh tớ dạy dỗ bản thân cô lại phấn chấn cho tới thế?.
Bình luận