Nguồn ảnh: Pinterest
Bạn đang xem: cô vợ gả thay của tổng tài tàn tật
Nguồn truyện: Tamlinh247.com.vn
Bạch Ngọc Lan đang được vệ sinh các giọt mồ hôi mang lại anh tự nhiên Dương Tử Sâm thốt lên: “Ngọc Lan, cả đời này tôi ko thể tạo nên niềm hạnh phúc mang lại em, tất cả chúng ta ly thơm lên đường, em xứng danh ở mặt mày người nam nhi chất lượng rộng lớn tôi ” Bạch Ngọc Lan nghe vậy khựng tay, vô thức cầm chặt cái khăn tay lại coi thường xuyên chăm nhập hai con mắt rủ xuống của những người nam nhi hỏi: “Tử Sâm, anh biết thế nào là là niềm hạnh phúc không?” Dương Tử Sâm ko hiếu cô ham muốn rằng gì mí đôi mắt khẽ động che cô rất có thể thấy nhập hai con mắt đem chút ngủ hoặc.
Bạch Ngọc Lan lại chỉ đóa hoa white color bên trên cành lá ngay sát xe cộ vòng của anh ấy hỏi: “Anh biết này là hoa gì không?”
“Ngọc Lan” Anh theo đòi bạn dạng năng rằng.
“Em đây” Cô chứa chấp giờ đồng hồ đáp lại, tiếng nói tràn ngập thú vui sướng.
Dương Tử Sâm giật thột như quan sát điều gì ê, Bạch Ngọc Lan lại nói: “Hạnh phúc đó là em được nghe anh gọi thương hiệu em vì vậy, êm ả, khẩn thiết, anh vực dậy cũng khá được, vĩnh viễn ngồi trên đây cũng khá được, chỉ việc anh gọi thương hiệu em, ghi xung khắc thương hiệu em là đủ”
“Chỉ vì vậy khiến cho em thấy đầy đủ rồi sao?”
“Đương nhiên là ko đầy đủ.” Bạch Ngọc Lan lại ngắt nhành hoa ngay sát bản thân xuống lại đem mang lại anh nói: “Anh cố kỉnh lấy lên đường, Ngọc Lan còn ham muốn Vĩnh viễn ở mặt mày anh, vì vậy đem quá tham lam lam hoặc không?”
Dương Tử Sâm nhấp lên xuống đầu, sao Ngọc Lan rất có thể tham lam lam chứ, là anh tham lam lam ham muốn cô kề bên bản thân mới mẻ chính.
“Anh đem biết Ngọc Lan hình tượng mang lại vật gì không? Chắc bỉ, mức độ sinh sống mạnh mẽ, mặc dù thế nào là lên đường nữa Ngọc Lan cũng sẽ không còn buông vứt anh, cho nên vì thế van anh chớ rằng nhị chữ ly thơm đạt được không?”
Xem thêm: tình yêu ngọt ngào của trung tá
Dương Tử Sâm mím môi ko vấn đáp, Bạch Ngọc Lan lại bao phủ lấy mặt mày anh uy lực nói: “Dương Tử Sâm, coi nhập đôi mắt em rằng anh sẽ không còn khi nào rằng ly thơm với em, còn nếu không anh ghi chép tờ nào là em xé tờ đó” Trước sự kiên tấp tểnh của cô ý Dương Tử Sâm đầu mặt hàng nói: “Được, tôi sẽ không còn ly thơm với em.”
“Vậy mới mẻ chính, tất cả chúng ta vào trong nhà thôi.” Bạch Ngọc Lan hạnh phúc đẩy xe cộ vòng nhập vào ko nghe thấy phần bên trước người nam nhi âm thầm thì: “Ngọc Lan còn cực kỳ đẹp”
Người phụ nữ giới ăn diện quý phái sang chảnh coi Bạch Ngọc Lan gang thép chất vấn.
“Tôi đang được rằng rồi, ko là ko, bà phụ thuộc vào vật gì nghiền tôi gả thay cho chị ta” Bạch Ngọc Lan mỉm cười giá buốt rằng.
Cô mới mẻ tan ca về ko ngờ vừa vặn bước đi nhập cửa ngõ lại phát hiện ra nhị vị khách quý đến chơi nhà nhập ngôi nhà, nhị người này không một ai không giống đó là phu nhân và ái nữ giới của quản trị tập đoàn lớn Bạch thị, Bạch Chấn Hưng.
“Bạch Ngọc Lan, gả mang lại đại thiểu gia ngôi nhà bọn họ Dương là phúc phận của mi, xứng đáng đáng ra mi nên sung sướng mừng cảm ơn u con cái tao mới mẻ chính lại còn dám kể từ chối sao?” Người rằng là một trong những thiếu hụt nữ giới ăn diện xinh đẹp mắt lung linh, bên trên người lan rời khỏi mùi hương nước hoa sặc sụa nhiều tiền, ánh nhìn coi cô lênh láng dữ dẫn coi thường bỉ.
Thiếu nữ giới này và đúng là Bạch Ngọc Châu, chị gái nằm trong phụ thân không giống u của cô ý.
Nói vậy quản trị tập đoàn lớn Bạch thị cũng đó là phụ thân ruột của cô ý thể tuy nhiên cô lại ko được thừa nhận chỉ được xem như là người con ngoài dã thú.
Vì sao ư? Bởi vì thế u cô chỉ là một trong những người hâu thấp xoàng nhập ngôi nhà bọn họ Bạch, năm ê Bạch Chấn Hưng lên đường tợp rượu về nhập khuyết điểm chống của u cô, đã có sẵn men rượu nhập người ông tớ ko biết đối phương là ai ngay tắp lự chống lừa lọc bà.
Xem thêm: truyện thương tiến tửu
Sau ê bà xã của ông tớ là bà Vương, cũng chính là vị phu nhân trước mặt mày cô trên đây ngay thức thì tấn công u cô một trận rồi xua bà thoát ra khỏi ngôi nhà bọn họ Bạch.
Hai mon sau bà vạc xuất hiện bản thân có bầu cho tới mò mẫm Bạch Chấn Hưng tuy nhiên ông tớ ko chịu đựng nhận, u cô đang được chịu đựng tủi nhục, cực sở 1 mình sinh rời khỏi cô, chủ yếu vì vậy cô cực kỳ thương u bản thân.
Bạch Ngọc Lan nghe Bạch Ngọc Châu rằng vậy lại mỉm cười coi thường nói: “Nếu đang được là phúc phận sao chị ko lấy anh tớ tuy nhiên bắt tôi thay cho chị gả, đem nên vì thế anh tớ lúc này chỉ là một trong những người tàn phế truất ngồi xe cộ vòng nên chị mới mẻ ái lo ngại ko gả chính không? Thiết suy nghĩ nếu như anh tớ còn là một tổng tài hiên ngang xuất bọn chúng của Dương thị thì kiên cố cũng ko cho tới lượt tôi đâu nhỉ?”
Bình luận