Nấm Nhỏ 小蘑菇
Tác giả: Nhất Thập Tứ Châu 一十四洲
Bạn đang xem: cây nấm nhỏ
Thể loại: Khoa học tập viễn tưởng, lãnh khốc quan toà fake công X đáng yêu và dễ thương nấm thụ, sau này, tận thế, sở hữu tag đồng thoại (chớ tin)
Nguồn: Tấn Giang
Nguồn QT: Kho Tàng Đam Mỹ – Fanfic
Độ dài: 84 chương.
Biên tập luyện và share tại: Your Lie In April
VĂN ÁN
An Chiết là một trong những cây nấm, thiên chức trong cả đời đó là nuôi rời khỏi một chiếc bào tử thuộc sở hữu bạn dạng thân thiết bản thân.
Có một ngày, cậu làm mất đi bào tử rồi.
Cậu chuồn từng trần gian lần rất mất thời gian, rốt viên bên trên thông tin thấy được một chiếc bào tử nhìn thân quen đôi mắt.
An Chiết vô vọng gõ cửa ngõ mái ấm vị thượng tá quân team nọ.
“Tiên sinh, xin chào ngài. Hạng mục nghiên cứu và phân tích bởi ngài quản lý và vận hành cơ tổ chức tiện nghi sao? Nghiên cứu giúp kết thúc rất có thể trả nam nhi lại cho tới tôi được không?”
Thượng tá rét mướt lùng nhìn lại: “Con trai của cậu?”
“Tôi sinh QAQ.”
Thượng tá: “Tôi nuôi.”
“Thật cơ, tiên sinh, chủ yếu tôi sinh nó QAQ.”
“Sinh tăng hình mẫu nữa tôi coi nào là.”
An Chiết: “Hức.”
Note: – Bào tử ko nên sinh con cái.
Đất phung phí khoa học tập viễn tưởng, đái ngoài trái đất Cthulhu
¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤
PHẦN THỨ NHẤT: NGÀY PHÁN XỬ
Chương 1: Cậu Chỉ Là Một Cây Nấm Bé Nhỏ
Hang động tối tăm không khô thoáng, được thực vật phân phát rời khỏi yếu hèn ớt ánh huỳnh quang đãng rọi sáng sủa.
Dây leo quấn vòng xung quanh vách đá, xanh lơ sẫm, tím than vãn, đen giòn quánh, lớn lao, như 1 đám xà dây dính cùng nhau.
Một con cái côn trùng nhỏ black color lảo hòn đảo cất cánh cho tới, nó sở hữu sáu hình mẫu cánh rắn rỏi, nằm trong phụ vương chiếc miệng.
Một giây sau, đám chạc leo xoắn vô nhau cơ tự nhiên phù lên một khối vĩ đại rộng lớn màu sắc tím sẫm, nó thời gian nhanh nứt rời khỏi, tương tự há rời khỏi một chiếc mồm, ở một xung khắc tiếp theo sau ngay tắp lự ăn ý lại, nuốt hoàn toàn con cái côn trùng nhỏ cơ vô vào bụng.
Đám chạc leo chậm trễ rãi động che, hình mẫu thành phần phù lên cơ kể từ từ xẹp xuống, quay trở lại hiện trạng ban sơ.
Trong động phảng phất vang lên giờ vỗ cánh, một giọt chất nhớt kể từ nóc động kéo một lối nhiều năm rơi xuống, lộp độp, tấn công lên lớp rêu nhày nhụa, chỉ vô thông thoáng chốc, giọt chất nhớt cơ ngay tắp lự bị hấp thụ thật sạch sẽ, không hề bóng hình.
Góc – bị chân trùng màu xanh lá cây lục rọi ánh huỳnh quang đãng phát sáng. Trong khe hở thân thiết lớp nham thạch nằm trong thổ nhưỡng, một màng lưới hệ sợi bao quấn một vùng to lớn, tương tự thủy triều sôi trào, Trắng rợp một mảng. Nó phát triển, tấp nập, vươn rời khỏi hàng ngàn triệu xúc giác, nằm trong khuynh hướng về TW động đậy, ăn ý lại, kết nối, kéo dãn, tạo ra trở nên một chiếc hình thể. Một chân bước lên lớp rêu dày nặng nề bám nhớp, đám rêu tủa rời khỏi vây hãm lấy, chỉ lòi ra mắt cá chân chân Trắng như tuyết.
An Chiết cúi nhìn mắt cá chân chân của tôi – đó là một thành phần thuộc sở hữu trái đất, một trong các tứ chi được kết cấu kể từ khuông xương, hệ cơ nằm trong domain authority thịt gân máu tuy nhiên trở nên, tuy nhiên khớp xương rất có thể hoạt động và sinh hoạt, mặc dù vậy cốt cơ hội giới hạn làm cho tính hoạt bát cũng trở nên giảm sút. Chất sừng tạo ra trở nên móng tay, mượt tuy nhiên trong trong cả, là sản phẩm của quy trình suy giảm, tới từ cỗ nanh vuốt sắc bén của loại thú săn bắn bùi nhùi.
Cậu giơ chân lên, bước một bước, đám rêu không khô thoáng lạnh giá lại rất là đàn hồi co dãn, sau khoản thời gian cẳng bàn chân cậu tách ngoài, bọn chúng tức thì ngay lập tức tụ tập luyện lại cùng với nhau, tương tự trùng khu đất dựng trực tiếp.
Lần này, cẳng bàn chân giẫm nên loại không giống, là một trong những cái xương cánh tay thuộc sở hữu trái đất.
Trong vừa đủ sáng tối, An Chiết quan sát về phía bộ khung thô cơ.
Chân trùng, chạc leo vẫn cắm rễ tận thâm thúy vô lớp xương cốt, xương hông, xương đùi đều quấn một vòng chạc leo xanh lơ lục, bên trên xương sườn, một cây nấm sắc tố xinh đẹp nhất an vị bên trên cơ, tương tự một đóa hoa kiều diễm.
Nấm dạ quang đãng kể từ vô hốc đôi mắt nằm trong hàm răng lưa thưa lập lòe lan sáng sủa, màu xanh lá cây huỳnh quang đãng tương tự phân tử cát thân thiết biển, vô hầm động quáng gà sương, nhòa mờ ảo ảo.
An Chiết nhìn nó, nhìn rất mất thời gian, sau cùng cậu cúi xuống, nhặt lấy cái túi ba lô vày domain authority thú ở sát bên bộ khung thô cơ. Đồ vật bên phía trong túi ba lô vẫn còn đó thoáng đãng, bao gồm bao nhiêu cỗ ăn mặc quần áo, thực phẩm đồ uống của trái đất, và một tấm thẻ năng lượng điện tử màu xanh lá cây lam vĩ đại vày nửa lòng bàn tay, bên trên sở hữu xung khắc một chuỗi số: 3261170514.
Ba ngày trước, bộ khung thô này vẫn còn đó là một trong những trái đất sinh sống sờ sờ.
“3261170514,” thanh âm của một trái đất trẻ con tuổi tác vang lên, ánh huỳnh quang đãng xanh lơ lục chiếu rọi lên khuôn mặt mũi hắn, “Là ID của tôi. Đây là thẻ ID của tôi, thay cho nó theo dõi tôi mới nhất rất có thể quay về địa thế căn cứ của trái đất.”
An Chiết hỏi: “Tôi rất có thể canh ty anh quay trở lại sao?”
Nhân loại cười cợt cười cợt, bàn tay nên mượt rũ, rủ xuống sát bên, tấm thẻ kể từ vô tay hắn rơi rời khỏi, lẫn lộn vô vào lớp rêu không khô thoáng. Hắn dựa sườn lưng vô vách đá, đầu ngửng lên, tay trái khoáy ấn lên lồng ngực – điểm cơ sở hữu một mồm chỗ bị thương thật to, một chiếc sợi xương xám Trắng xuyên kể từ đằng trước rời khỏi sau sườn lưng, domain authority dẻ xung xung quanh vẫn thối rữa, một trong những phần phủ giàn giụa lớp phần lông tơ Trắng xám chứa đựng mặt phí ngoài sợi xương, một thành phần không giống thì lại hình thành sắc xanh lơ sẫm, theo dõi từng nhịp khá thở, tiết đen giòn tanh tưởi tưởi không ngừng nghỉ nhỏ xuống.
Hắn thở hào hển bao nhiêu hình mẫu, nhẹ nhàng giọng nói: “Tôi quay trở lại ko được, nấm nhỏ à.”
Áo sơ-mi bị tiết nhuốm đẫm, domain authority dẻ tái ngắt nhợt, song môi thô nứt, thân thiết thể lại không ngừng nghỉ lập cập lẩy bẩy.
An Chiết nhìn hắn, ko biết nên thưa đồ vật gi, sau cùng chỉ lẩm nhẩm hiểu thương hiệu người này: “An Trạch?”
“Cậu nghe đâu vẫn học tập được ngữ điệu của trái đất rồi.” Nhân loại cúi đầu nhìn xuống thân thiết thể của tôi.
Bộ thân thiết thể này nước ngoài trừ mưng mủ thối rữa, vết tiết, còn tồn tại một đám sợi Trắng như tuyết phụ thuộc vào, cơ là một trong những phần thân thiết thể của An Chiết. Hệ sợi cách điệu phát triển, ngặt nghèo phụ thuộc vào từng tất cả chỗ bị thương nhỏ to bên trên thân thiết thể An Trạch, bạn dạng ý chỉ mong sao cầm và dữ không để máu chảy quá nhiều tương trợ quả đât đang được vô thời xung khắc lâm chung này, mặc dù vậy khởi đầu từ bạn dạng năng, hệ sợi lại cũng đôi khi hấp thụ, hấp thụ loại tiết mới nhất mẻ liên tiếp trào rời khỏi.
“Ăn gien của tôi, ngay tắp lự rất có thể làm cho cậu học tập được rất nhiều loại vì vậy sao? Nơi này chỉ số ô nhiễm và độc hại quả thực cực kỳ cao.” Nhân loại thưa.
Vụn lặt vặt học thức vô đầu An Chiết tổ chức thực hiện, sau năm giây quy đổi, cậu nghe biết chỉ số ô nhiễm và độc hại tỉ lệ thành phần với vận tốc đem hóa gien. Hiện bên trên, tới từ trái đất gien đang được theo dõi loại tiết của An Trạch chảy vô thân thiết thể cậu.
“Có lẽ… Chờ khi tôi bị tiêu diệt, cậu ăn toàn cỗ thân thiết thể tôi đi…. Còn rất có thể hấp thụ được rất nhiều loại rộng lớn.” An Trạch nhìn nóc hầm động, khóe môi khẽ nhếch: “Vậy thì tôi thiệt tương tự thực hiện một chuyện ý nghĩa, tuy rằng rằng ko biết so với cậu cho tới tột nằm trong là điều tốt hoặc là xấu xa nữa.”
Xem thêm: ông xã phúc hắc đại nhân
An Chiết ko thưa gì, khắp cơ thể dịch phía An Trạch, cậu sử dụng cánh tay của quả đât vừa phải mới nhất nhú rời khỏi, bao phủ lấy vai An Trạch, lượng rộng lớn hệ sợi ùa cho tới, ông chồng hóa học ở sát bên, vì thế hắn chống nâng thân thiết thể lảo hòn đảo cơ.
Trong hầm động yên ổn tĩnh, chỉ mất giờ thở dốc của một trái đất chuẩn bị tử vong.
Một khi lâu, An Trạch mới nhất há miệng: “Tôi là một trong những sinh sống cũng không tồn tại chân thành và ý nghĩa gì.”
“… Không sở hữu bất kì điểm chất lượng tốt nào là, vì vậy bọn họ vứt tôi lại, là chuyện cực kỳ thông thường. Thật rời khỏi, ko quay trở lại địa thế căn cứ của trái đất, tôi còn mừng ấy, điểm cơ với vùng dã nước ngoài kiểu như nhau, đều là…. ai có mức giá trị mới nhất rất có thể còn sinh sống. Tôi vẫn suy nghĩ về chết choc của tôi kể từ lâu rồi, tuy nhiên song ko ngờ cho tới trước lúc bị tiêu diệt lại rất có thể gặp gỡ được một loại vật nhu hòa như cậu, nấm nhỏ ạ.”
An Chiết thiếu hiểu biết lắm chân thành và ý nghĩa của bao nhiêu danh kể từ cơ, ví như độ quý hiếm, như chết choc, tuy nhiên cậu chỉ nhằm ý cho tới hình mẫu danh kể từ chuyến loại nhì nghe cho tới, trái đất địa thế căn cứ.
Cậu nhờ vào vai An Trạch, nói: “Tôi ham muốn cho tới địa thế căn cứ của trái đất.”
An Trạch: “Tại sao?”
An Chiết khẽ nâng cánh tay trái khoáy lên, ngón tay khẽ tóm, như ham muốn tóm lấy một tóm không gian hư đốn vô, tuy nhiên cậu lại chẳng bắt được cái gì.
Giống như thân thiết thể này.
Thân thể cậu rỗng trống rỗng.
Một khoảng chừng rỗng vĩ đại rộng lớn kể từ tận thâm thúy vô thân thiết thể cậu sinh rời khỏi, không tồn tại cơ hội nào là lấp kín, không tồn tại cơ hội nào là khép lại, tùy từng tuy nhiên cho tới đó là vô hạn hư vô nằm trong khủng hoảng rủi ro, những loại này ngày qua loa ngày quấn chặt lấy cậu.
Cậu tổ chức triển khai ngữ điệu trái đất, chậm trễ rãi nói: “Tôi làm mất đi rồi… thực hiện bất bào tử của tôi.”
“Bào tử?”
“Ừm… phân tử kiểu như của tôi.” Cậu ko biết nên phân tích và lý giải thế nào.
Mỗi một cây nấm đều sở hữu bào tử, sở hữu loại sở hữu vô số hình mẫu, sở hữu loại chỉ tồn tại một, Bào tử là phân tử kiểu như của nấm. Nó tiếp tục kể từ trùng điệp bên phía trong sinh rời khỏi, theo dõi gió máy cất cánh chuồn, cho tới vô rừng dày, tùy điểm đặt điều chân, bám rễ sinh chồi, trở thành một thành viên nấm, tiếp sau đó, cây nấm này tiếp tục từ từ tăng trưởng, sở hữu bào tử của riêng biệt bản thân. Dưỡng dục một bào tử tăng trưởng là sứ mệnh có một không hai vô chu kì sinh sống của một cây nấm, tuy nhiên cậu lại làm mất đi bào tử có một không hai của tôi rồi, trong lúc bào tử còn thiệt lâu nữa mới nhất trở nên thục trọn vẹn.
An Trạch chầm chậm trễ xoay đầu, An Chiết rất có thể nghe thấy giờ xương cốt vận động phân phát rời khỏi từng giờ kèn kèn, như 1 cái máy cũ kĩ rỉ sét.
“Đừng chuồn vô vào cơ,” tiếng động của trái đất khàn khàn, vận tốc lại tăng thời gian nhanh, “Cậu tiếp tục bị tiêu diệt.”
An Chiết tái diễn hình mẫu kể từ kia: “… Chết?”
“Chỉ sở hữu trái đất mới nhất rất có thể chuồn vô địa thế căn cứ của loại người, cậu chạy ko bay hai con mắt của cục quan toà.” An Trạch ho khan bao nhiêu hình mẫu, tiếp sau đó nặng nhọc thở dốc: “Đừng đi… nấm nhỏ à.”
An Chiết u ám và đen tối nói: “Tôi…”
Con người đùng một cái tóm lấy hệ sợi của cậu, hắn sử dụng thiệt nhiều mức độ lực, giờ thở dốc ngày càng mau lẹ.
“Nghe tiếng,” sau đó 1 hồi kịch liệt lập cập rẩy nằm trong thở dốc, An Trạch chậm trễ rãi nhắm đôi mắt lại, tiếng nói nhỏ dần dần, “Cậu không tồn tại lực đả kích hao hao tài năng phòng thủ, cậu chỉ là… một cây nấm nhỏ nhỏ xíu tuy nhiên thôi.”
Có khi, An Chiết cực kỳ hối hận hận việc bản thân thưa cho tới An Trạch ý ham muốn tiếp cận địa thế căn cứ của trái đất.
Nếu như cậu ko thưa cho tới An Trạch biết, thì hắn sẽ không còn dành riêng hoàn toàn thời hạn sau cùng nhằm ngăn chặn cậu. Cậu có lẽ rằng còn rất có thể nghe An Trạch kể một mẩu truyện, có lẽ rằng còn rất có thể dẫn hắn tách ngoài hầm động tối tăm này, một chuyến sau cùng ngắm nhìn và thưởng thức cực kỳ quang đãng bên trên khung trời. Mà An Trạch hai con mắt sẽ không còn khi nào há rời khỏi nữa.
Kí ức cộc ngủi tan biến vô không gian, lại tương tự sinh mệnh của An Trạch đột nhiên nhiêu tan biến ngoài trái đất này, trước đôi mắt An Chiết chỉ với lại một bộ khung Trắng.
Thế tuy nhiên, cậu vẫn ham muốn vi phạm ý nguyện của An Trạch.
——cậu chậm trễ rãi há rời khỏi năm ngón tay.
Trong lòng bàn tay lạnh giá, một cái vỏ đạn màu sắc đồng lẳng lặng ở, lượng sở hữu chút nặng nề, mặt mũi bên trên xung khắc hình họa khó khăn tuy nhiên lí giải được, tuy nhiên vô cùng ko hề tầm thông thường 1 chút nào – vỏ đạn này cậu nhìn thấy ở ngay gần bên điểm bào tử bị thất lạc chuồn, kể từ khi nhận ra nó đến giờ cậu ko hề thả rời khỏi.
Giả như còn tồn tại một trong những phần vạn tài năng rất có thể nhìn thấy bào tử, thì vật này đó là điểm nhằm cậu kí thác hy vọng, bởi vì nó là tạo ra vật của quả đât.
Khẽ thở nhiều năm một khá, cậu gọt vỏ đạn vô vào túi ba lô domain authority thú bởi An Trạch ghi lại, cúi người, nhặt lên cỗ ăn mặc quần áo An Trạch từng khoác. Chiếc áo sơ-mi nhiều năm tay xám Trắng nhuốm giàn giụa tiết tươi tỉnh, quần yếm vải vóc thô black color, nằm trong song ủng đen giòn.
Làm kết thúc bao nhiêu việc này kết thúc, cậu chuồn hướng ra phía ngoài tát động. Trong khi dịch rời, ăn mặc quần áo thoáng rộng cọ xát vô làn domain authority, một loại năng lượng điện nhỏ nhỏ xíu truyền qua loa rễ thần kinh truyền cho tới TW, khiến cho cậu chuyến thứ nhất sử dụng hình phân mục người dân có chút ko thích nghi. An Chiết nhăn mi, xắn ống tay áo lên.
Sơn động vừa phải nhiều năm lại lắt léo, chạc leo trườn giàn giụa vách động, bọn chúng nó chen lấn xô đẩy, mỗi lúc An Chiết trải qua bọn chúng nó ngay tắp lự như thủy triều, ào ào trườn cho tới nóc động.
Sau khi rẽ phụ vương hình mẫu khúc xung quanh, gió máy thổi cho tới, cực kỳ không khô thoáng. Nấm nhỏ vén đám chạc leo vẫn thô héo rủ xuống cửa ngõ động rời khỏi. Là nấm, đồng loại của cậu, xuất hiện nay vô tầm đôi mắt cậu, kể từ sát cho tới xa xăm, mênh mông vô bờ. Chúng nó phảng phất cao đến tới khung trời, không còn thảy thường rất yên ổn tĩnh, yên ắng ko một giờ động. Mũ nấm bao phủ cả không gian, chỉ mất chút chút tia sáng sủa u ám phản vào, khung trời là màu sắc xám, điểm xuyết một không nhiều ánh huỳnh quang đãng xanh lơ lục. An Chiết ngửi thấy nước mưa, sương quáng gà, ngửi thấy khí vị của vỏ rắn lột nằm trong đám thực vật bị phân diệt.
Bây giờ đang được là chập choạng, cậu ngồi xuống bên dưới gốc một cây nấm sát cửa ngõ động nhất, thay cho tấm bạn dạng đỏ au gold color sẫm kể từ vô túi ba lô rời khỏi, bên trên bạn dạng đồ dùng sở hữu những vùng sắc tố đậm nhạt nhẽo không giống nhau, kí hiệu không giống nhau biểu thị phỏng nguy khốn không giống nhau. An Trạch từng chỉ cho tới An Chiết biết địa điểm phiên phiến của nhì người bọn họ, đó là chống sắc tố sẫm nhất vô toàn bạn dạng đồ dùng, đem chân thành và ý nghĩa cường độ nguy khốn xếp loại 6 sao, chỉ số ô nhiễm và độc hại đạt cấp cho sáu, gọi là ‘Vực Sâu’. Trên bạn dạng đồ dùng, chống Vực Sâu biểu thị thật nhiều kí hiệu hình thù oán kì lạ, An Chiết men theo dõi chú thích bên dưới góc nên từng hình mẫu so sánh, những kí hiệu cơ bao hàm, nấm với tỷ lệ phân bổ cực kỳ cao, chạc leo ăn thịt người, cái cây ăn thịt người, tai ác vật sở hữu vú hình dáng đơn giản, tai ác vật sở hữu vú lếu ăn ý hình, trườn sát thông thường, trườn sát kịch độc, tai ác vật sở hữu cánh, tai ác vật lưỡng thê, tai ác vật lếu ăn ý nhiều hình mẫu, tai ác vật hình người…. Đồng thời, vô Vực Sâu còn tồn tại thung lũng, ngọn núi, bình địa, trở nên thị bỏ phí, con phố di chỉ.
Trên bắc bên dưới phái nam, tầm đôi mắt của cậu một lối phía lên bên trên, ở góc cạnh ở bên phải bạn dạng đồ dùng, sở hữu một chống sắc tố Trắng tinh ranh, sử dụng một hình ngôi sao 5 cánh năm cánh đỏ au tươi tỉnh nhằm xác định, sát bên chú thích thương hiệu mục tiêu: địa thế căn cứ phương bắc.
Lục quang đãng bên trên khung trời ngày càng mạnh mẽ và uy lực, nền trền càng ngày càng đen giòn quánh. Nửa tối, An Chiết miễn chống nhận ra đám sao bên trên trời, cậu biết vì thế sao sáng sủa nhất cơ đó là sao Bắc Cực, rất có thể chứng thực phương phía.
Vì thế cậu lấy mũi thương hiệu góc bên trên phía bên trái bạn dạng đồ dùng nhằm mục tiêu trực tiếp sao Bắc Cực, giẫm bên trên mộc mục, lá rụng, rễ cây nằm trong bùn khu đất, từng bước từng bước tiến ra bên ngoài.
Buổi tối ko hề tối tăm, thân thiết khung trời, lục quang đãng đổi thay ảo – trái đất gọi này đó là cực kỳ quang đãng, sở hữu cực kỳ quang đãng chiếu rọi, An Chiết nhận ra sản phẩm rặng lớp lớp cây nấm.
Màu vàng, red color, gray clolor, đều phải có hình mẫu nón lớn lao.
Những loại nhỏ rộng lớn, lít nha lít nhít nhú bên trên tảng đá.
Túi bào tử rơi bên trên mặt mũi khu đất, sau khoản thời gian trở nên thục, phun rời khỏi từng đám từng đám mây bào tử.
Những bào tử này rơi xuống khu đất, vô lớp khu đất bùn bên dưới đám lá rụng không khô thoáng chính thức phân loại, phát triển trở nên một cây tóm song lập tương tự khung hình u.
Cũng sở hữu loại nấm không tồn tại nón nấm, bọn chúng tồn bên trên bên dưới dạng thể sợi, white color hoặc vàng, gộp lại cùng nhau, hoặc tách rời khỏi, tương tự rong biển khơi lửng lơ vô không gian.
Nhưng chống này cũng ko nên trái đất của riêng biệt bản thân loại nấm, còn tồn tại chạc leo, rêu, cái cây, cây hoa ăn thịt người nằm trong cây trồng sở hữu hình thù oán kì lạ, lẳng lặng núp vô mùng tối. Trong rừng cây, một không nhiều bóng đen giòn, một không nhiều hình thể kỳ tai ác, động vật hoang dã, hoặc lai tạp thân thiết trái đất nằm trong động vật hoang dã, bọn chúng chạy trốn, bọn chúng gào thét, tấn công nhau, động vật hoang dã nằm trong động vật hoang dã tấn công nhau, động vật hoang dã nằm trong thực vật tấn công nhau, hoặc thực vật nằm trong thực vật xung đột. Từng giờ kêu gào nhỏ to không giống nhau truyền vô vào tai An Chiết, tảng đá nằm trong bùn khu đất trộn đầy đủ loại tiết tươi tỉnh, cậu tận đôi mắt nhận ra một gốc cây thông cúi xuống, nuốt lấy một con cái rắn sở hữu nhì hình mẫu đuôi, một thân thiết vảy giáp đen giòn kịt, cũng nhận ra một con cái cóc – một con cái cóc lớn lao, doạng rời khỏi hình mẫu lưỡi đỏ au tươi tỉnh bắt lấy một con cái dơi bên trên sườn lưng nhú rời khỏi cánh tay quả đât, năm phút sau khoản thời gian nó nuốt con cái bùi nhùi xuống dưới bụng, một song cánh black color nhú lên bên trên hình mẫu sườn lưng bao phủ kín nhọt nhọt nằm trong chất nhớt, quyến rũ cuộn tròn xoe, trên đây chỉ là một trong những phần vạn cảnh tượng vô thực tiễn, cậu vẫn sớm thân quen rồi.
Nhưng vô thời điểm hiện tại, một con vật màu sắc xám tiếp cận, nó sở hữu tư con cái đôi mắt, bên trên người bao phủ kín vảy, lông chim nằm trong lông thú, đầu tựa cá sấu, lại nhang nhác sói vĩ đại, bảy cái răng chỉa rời khỏi bên phía ngoài, nó dí sát vô An Chiết, hình mẫu mũi đỏ au như tiết ngửi ngửi.
An Chiết ko động đậy, cậu lẳng lặng nhờ vào thân thiết nấm, thở túc tắc, mãi đến tới toàn thân thiết bị ngửi từng một lượt.
Xem thêm: nhất túy kinh niên truyện tranh
Quái vật vĩ đại rộng lớn cảm nhận thấy không tồn tại gì xứng đáng thu hoạch, kéo bước đi u ám xoay đầu tách chuồn.
An Chiết ý thức được những loại vật không giống ko hề để ý cho tới bản thân, dù rằng cậu đang được dùng vóc dáng của quả đât – có lẽ rằng cũng chính vì ở trên đây đâu đâu cũng rất có thể nhận ra nấm, không tồn tại đủ dinh dưỡng cũng không tồn tại đặc điểm đả kích, có những lúc lại sở hữu độc. Vì thế cậu nằm trong bọn chúng nó phảng phất như loại vật của nhì trái đất, bình an vô sự.
Có lẽ tương tự An Trạch vẫn thưa, cậu chỉ là một trong những cây nấm nhỏ xíu nhỏ tuy nhiên thôi.
Bình luận