bà xã anh vô cùng cưng chiều em

Vừa lên xe cộ, mặt mày của Âu Dương Thụy nhanh gọn lẹ đen sạm lại, cho tới khi tài xế quay về Nhà biệt thự, mặt mày anh vẫn ko thất sắc. Chờ một ngày dài ko thấy Hạ Tịch Nguyệt đem ý gì, xoay đầu lại nhìn cô vẫn ngồi ở ghế phụ không tồn tại dự định xuống xe cộ. Âu Dương Thụy kìm nén tức dỗi trong tim bản thân, tiếp cận cửa ngõ cạnh bên, giá buốt giọng nói:

“Xuống xe!”

Bạn đang xem: bà xã anh vô cùng cưng chiều em

Hạ Tịch Nguyệt thấy mặt mày Âu Dương Thụy đen sạm như đít nồi tiếp tục hoảng sợ bị tiêu diệt rồi, cho nên vì vậy mới mẻ không đủ can đảm xuống xe cộ. Giờ lại nghe Âu Dương Thụy người sử dụng giọng điệu giá buốt lùng vì vậy thủ thỉ cô càng tăng hoảng sợ. Cô nhỏ giọng nói:

“Không mong muốn.”

"Hả?"

Chân ngươi Âu Dương Thụy nhảy lên, mong muốn nhìn coi cỗ dạng ko nghe tiếng của anh ý, Hạ Tịch Nguyệt thấy góc nhìn của Âu Dương Thụy cô yếu đuối ớt nói:

“Em xuống cũng khá được, tuy nhiên anh ko được luật lệ mắng em, tiến công em, cũng ko được thủ thỉ rộng lớn giờ đồng hồ với em.”

Cô còn lưu giữ rất rõ ràng tôi đã đồng ý với anh là ko rời khỏi ngoài, giờ đây thực hiện ngược tiếng anh không biến thành mắng mới mẻ là kỳ lạ. Cô nghĩ về thì thầm ‘muốn đem kim bài xích miễn tử có lẽ rằng nên đợi lên đường tiếp tục không biến thành mắng.’

Âu Dương Thụy nghe hoàn thành tiếng của cô ấy trình bày đem chút dở khóc dở cười cợt, nhìn anh khi dỗi nhìn vô cùng đấm đá bạo lực sao? Anh thay cho thay đổi giọng của tớ lại mềm mịn, ôn nhu nói:

“Anh chắc chắn ko tiến công em, ko mắng em, anh ‘yêu’ em, được chưa?”

Âu Dương Thụy gặm răng trình bày nhị chữ ‘yêu em’.

“Được, là anh trình bày cơ nha, ko được chấp nhận thay đổi ý.”

Hạ Tịch Nguyệt trình bày hoàn thành túa thừng an toàn và tin cậy sẵn sàng xuống xe cộ, tuy nhiên chân vừa vặn va khu đất thì bị Âu Dương Thụy bế từ đầu đến chân lên.

"A."

Hạ Tịch Nguyệt đùng một cái bị ôm chặt đem chút hoảng sợ hãi, kêu rời khỏi giờ đồng hồ. Sợ bản thân té xuống khu đất cho nên vì vậy trả tay ôm chặt cổ của Âu Dương Thụy.

“Anh thả em xuống lên đường.”

Hạ Tịch Nguyệt kêu la. Nếu người hùn việc phát hiện ra thì thiệt rơi rụng mặt mày.

“Đợi coi anh trừng trị em thế nào?”

Không nhằm ý cho tới tiếng cô trình bày, Âu Dương Thụy ôm Hạ Tịch Nguyệt lên đường nhập Nhà biệt thự.

“Anh tiếp tục trình bày ko mắng ko tiến công em cơ.”

Âu Dương Thụy lăm le hung hăng trừng trị bản thân nên Hạ Tịch Nguyệt băn khoăn hoảng sợ ngay tắp lự lên giờ đồng hồ trước. Âu Dương Thụy ko vấn đáp cô thẳng ôm cô lên phòng nghỉ bên trên lầu.

Vừa nhập cửa ngõ, anh ném Hạ Tịch Nguyệt lên chóng.

“A, anh làm những gì thế? Thật là nhức.”

Cũng may chóng vô cùng êm êm nếu như không biến thành thương rồi, Hạ Tịch Nguyệt vờ vịt kêu nhức làm cho Âu Dương Thụy nghe thấy, cô nghĩ về fake cỗ xứng đáng thương kiên cố anh tiếp tục trị cô nhẹ nhõm.

Là cô thực hiện ngược tiếng của anh ý, tự động bản thân sinh sự, tuy nhiên Hạ Tịch Nguyệt ko biết nếu mà người không giống có lẽ rằng Âu Dương Thụy ko nhằm ý tuy nhiên lại gặp gỡ cần chúng ta trai cũ của Hạ Tịch Nguyệt, nên Âu Dương Thụy cực kỳ tức dỗi.

Âu Dương Thụy nhanh gọn lẹ phủ lên trên người Hạ Tịch Nguyệt, nhị người nhập nháy đôi mắt đương đầu nhau, trong cả tương đối thở của Âu Dương Thụy, Hạ Tịch Nguyệt cũng cảm biến được. Âu Dương Thụy lại người sử dụng góc nhìn yêu thương nghiệt nhìn Hạ Tịch Nguyệt hỏi:

"Thật vô cùng nhức sao?"

Hạ Tịch Nguyệt phát hiện ra khuôn mặt anh tuấn sát bản thân, thông thoáng chốc bị máu mê hoặc ko nghe được Âu Dương Thụy chất vấn gì.

Cho cho tới khi Âu Dương Thụy vực dậy nở nụ cười cợt, Hạ Tịch Nguyệt mới mẻ hồi phụ mắng bản thân quá hoa si. Âu Dương Thụy tráng lệ hỏi:

“Em thời điểm hôm nay dối trá với thím Trương là nhằm lên đường gặp gỡ tình cũ sao?”

Vừa nghĩ về cho tới Hạ Tịch Nguyệt cố ý lên đường gặp gỡ Quan Hi Triết, lửa ghen tuông trong tim Âu Dương Thụy lại bùng lên.

“Em ko phải gắng ý lên đường gặp gỡ anh tớ, em gặp gỡ một người chúng ta tiếp sau đó vô tình va cần anh tớ.’

“Tình cờ? Làm sao lại tình cờ như vậy?”

Âu Dương Thụy ko kiểm soát được lửa dỗi, tăng thêm âm thanh tiếng nói. tường Âu Dương Thụy đang được dỗi, đôi mắt Hạ Tịch Nguyệt rơm rớm nước đôi mắt.

Âu Dương Thụy phát hiện ra Hạ Tịch Nguyệt mong muốn khóc, biết tôi đã thực hiện cô hoảng sợ rồi. Trong lòng anh lại ảo óc, sao anh rất có thể hù hăm dọa báu vật, anh trình bày cả đời tiếp tục chở che mang đến cô tuy nhiên, tiếp sau đó nhẹ nhõm giọng hỏi:

“Lúc anh tách mái ấm, em tiếp tục đồng ý với anh loại gì?”

Hạ Tịch Nguyệt nhỏ giọng nói:

"Em tiếp tục ngoan ngoãn ngoãn ở trong nhà."

“Anh tiếp tục trình bày, nếu mà anh biết em ko Chịu ở trong nhà thì tiếp tục thực hiện thế nào?”

Âu Dương Thụy phúc hắc lai dẫn dụ Hạ Tịch Nguyệt nhập bẫy.

“Anh trình bày nếu như em ko ngoan ngoãn ngoãn ở trong nhà, tiếp tục trị em tía ngày ko tách chóng, nằm trong lắm thì em phía trên chóng, anh làm những gì tuy nhiên rộng lớn giờ đồng hồ vì vậy.”

Hạ Tịch Nguyệt bực tức trình bày, nghe vậy Âu Dương Thụy đã và đang hiểu cô không hiểu biết ý nhập tiếng trình bày của anh ý.

“Bảo bối, anh trình bày làm cho em 3 ngày ko tách chóng cũng ko cần chỉ đơn giản và giản dị phía trên chóng vì vậy.”

Xem thêm: vu dong cang khon truyen

“Vậy ý của anh ý là gì?”

Hạ Tịch Nguyệt không hiểu biết nên chất vấn tiếp, Âu Dương Thụy ko vấn đáp tuy nhiên thẳng người sử dụng hành vi nhằm giãi bày.

Cúi người hít lên song môi anh khoét nhỏ nhắn, nụ hít giá phỏng của anh ý thực hiện trí nhớ Hạ Tịch Nguyệt trống rỗng trống rỗng, từ đầu đến chân lạc nhập nụ hít của anh ý.

Hôn hoàn thành, Âu Dương Thụy tách ngoài môi của Hạ Tịch Nguyệt, người sử dụng ngón tay nhẹ dịu vuốt ve sầu song môi đỏ hỏn mọng của cô ấy, dịu dàng êm ả nói:

“Bảo bối, anh trình bày 3 ngày ko tách chóng tức là làm những công việc 3 ngày, nếu như báu vật vi phạm khẳng định sẽ rất cần nhận trừng trị.”

Nghe hoàn thành tiếng của anh ý thì Hạ Tịch Nguyệt tiếp tục hiểu ý của 3 ngày ko tách chóng cơ rồi, hiểu sai là thảm kịch của cô ấy.

"Cái gì, em ko muốn!”

Hạ Tịch Nguyệt sử dụng tay đẩy người Âu Dương Thụy bên trên bản thân cô rời khỏi, Âu Dương Thụy tương tự như khối nam châm hút mút hút chặt lên trên người Hạ Tịch Nguyệt.

Mặc mang đến Hạ Tịch Nguyệt người sử dụng mức độ thế nào thì cũng ko nhúc nhắc được anh.

“Không muốn? chỉ bảo bối sao em nói cách khác tuy nhiên ko lưu giữ tiếng hả?”

“Em mới mẻ không tồn tại, anh cố ý thực hiện em hiểu sao, anh là vật lừa lật.”

Hạ Tịch Nguyệt tức dỗi rộng lớn giờ đồng hồ vì thế biết bản thân rớt vào bẫy của Âu Dương Thụy.

“Bảo bối, là vì tự động em hiểu sai, sao nói cách khác anh lừa lật. Dù sao thì em cũng thực hiện sai, thực hiện sai thì cần Chịu trị, nào là báu vật tất cả chúng ta chính thức.”

Âu Dương Thụy cười cợt trình bày.

"Em ko. . . . . . ."

Lời vẫn ko trình bày không còn đã biết thành Âu Dương Thụy nuốt nhập vào bụng, anh người sử dụng vị giác của tớ dò xét nhập vào mồm của Hạ Tịch Nguyệt, cuốn lấy loại lưỡi của cô ấy.

Hạ Tịch Nguyệt lần tiếp nữa bị lạc nhập nụ hít của anh ý, toàn thân thiện bủn nhủn, ăn mặc quần áo bị Âu Dương Thụy túa xuống khi nào thì cũng ko hề hoặc biết. Cảm giác đem chút giá rét Hạ Tịch Nguyệt cúi đầu nhìn mới mẻ trị hiện nay người bản thân trần truồng, cô nghĩ về là vì cô lại trị căn bệnh hoa si tự động thực hiện tự động Chịu, thì thầm mắng bản thân ngu ngốc.

Âu Dương Thụy không ngừng nghỉ chuyển đổi thế cho tới phiên loại tía, Hạ Tịch Nguyệt thiệt mệt mỏi ko thở được, đành há mồm cầu xin xỏ thả thứ:

“Âu Dương Thụy, em sai rồi, em sai rồi, thả mang đến em lên đường anh?”

“Bà xã, gọi anh là ông xã.”

“Không muốn!”

Hạ Tịch Nguyệt cự tuyệt càng thực hiện Âu Dương Thụy hung hăng va vấp va, anh uy hiếp cô:

“Em đem gọi không?”

Nếu ko gọi anh tiếp tục thực hiện mang đến cô cần gọi.

“Ông xã, ông xã…”

Hạ Tịch Nguyệt hoảng sợ Âu Dương Thụy ăn ko no nên cần lên giờ đồng hồ gọi.

“Ông xã, ông xã, em sai rồi, anh thả mang đến em lên đường.”

Nếu anh cứ nối tiếp vì vậy kiên cố cô tiếp tục mệt mỏi cho tới bị tiêu diệt bên trên chóng rơi rụng.

“Không được phu nhân à, trừng trị không đủ thật nhiều.”

Nói hoàn thành anh lại nối tiếp hoạt động, Hạ Tịch Nguyệt sau cùng cũng ngất bên trên chóng. Khi tỉnh lại Hạ Tịch Nguyệt trị hiện nay bản thân đang được ở nhập buồng tắm, nước giá sụp nhập người của cô ấy, thiệt sự vô cùng tự do.

“Bà xã, em tiếp tục tỉnh.”

Âu Dương Thụy vừa vặn vệ sinh thân thiện thể mềm mịn của Hạ Tịch Nguyệt vừa vặn trình bày, nhị người đều trần truồng, điểm cơ dán nhập nhau, Hạ Tịch Nguyệt vừa vặn lăm le há mồm mong muốn trình bày thì thấy ở bên dưới mông bản thân đem vật thô sáp đặt tại cơ, ngay tắp lự hiểu là vật gì, ko ngoài mong muốn chạy trốn. Âu Dương Thụy nhanh gọn lẹ ôm chầm lấy cô, cười cợt nói:

“Bà xã, anh lại mong muốn nữa rồi cần thực hiện sao?”

“Ông xã, anh thả mang đến em lên đường tuy nhiên, em ko được rồi.”

“Bà xã, anh bảo vệ đấy là phiên sau cùng.”

“Trước khi em ngấy lên đường anh cũng trình bày như vậy…A…”

Hạ Tịch Nguyệt tiếng trình bày còn chưa xuất hiện còn trình bày hoàn thành, Âu Dương Thụy đã và đang tiến thủ nhập.

"A ——, Âu Dương Thụy anh thiệt khốn kiếp."

Hạ Tịch Nguyệt tương đối thở ko yên ổn mắng anh.

Xem thêm: cô vợ giả ngốc của tổng tài

“Bà xã, em còn tương đối mức độ nhằm trình bày, là vì anh ko đầy đủ nỗ lực, coi rời khỏi anh nên nỗ lực tăng.”

Âu Dương Thụy trình bày hoàn thành tăng thêm lực phỏng, tạo ra sự lúc lắc động mình yêu thích nhất. Một tối này Âu Dương Thụy tiếp tục phấn đấu suốt cả đêm lại gần sáng sủa thì thả Hạ Tịch Nguyệt rời khỏi.

Bởi vì thế Hạ Tịch Nguyệt tiếp tục học tập qua loa nhảy cho nên vì vậy tối kích tình này thực hiện Âu Dương Thụy vô cùng lý tưởng, anh sung sướng nghĩ: ‘Học qua loa nhảy, vô luận thế gì rồi cũng rất có thể thực hiện.’