Chết cút sinh sống lại, liệu tình thương yêu vẫn mất mặt hoàn toàn có thể xoay trở lại?
Tan rồi hợp ý, tín nhiệm vẫn vỡ vạc liệu hoàn toàn có thể lấy lại được?
Bạn đang xem: ảnh hậu tái sinh
Đời người vốn liếng là một trong mùng kịch đẹp nhất, cô mong muốn tiến hành mong ước của tôi.
Tỉnh dậy sau đó 1 giấc mộng lâu năm, Minh Vi mất mặt cút đằm thắm phận đẫy quyền lực tối cao và gia tài của tôi, thậm chí là cả cuộc hôn nhân gia đình cô vốn liếng tưởng là niềm hạnh phúc. Nhưng bù lại, cô với sức mạnh, vẻ đẹp và tuổi tác trẻ con, với đầy đủ ĐK nhằm theo gót xua đuổi mong ước khát khao. Một plan được lập đi ra nhằm trả thù hằn người nam nhi vẫn bạc tình bản thân...
Sự tái ngắt sinh ngoài ý mong muốn, may thay cho, chỉ thay đổi chúng ta và nước ngoài hình của cô ý, còn sự mưu trí tinh tế, tinh tế bén, tài năng ko hề thay cho thay đổi. Chỉ với điều, thực sự ko hẳn như cô nghĩ về, người ông xã cô từng tôn thờ như thần thánh lại theo gót xua đuổi với cùng một tình thân rất là nhiệt độ trở thành, quyết giành lấy cô vì chưng được. Liệu cô hoàn toàn có thể băng qua toàn bộ sóng gió máy nhằm vươn cho tới mục tiêu sau cuối của đời mình?
Trích đoạn:
Là em trúng không? - Giọng thưa của Cố Thành Quân trở thành lập cập rẩy. - Là em trúng không?
Mặt Minh Vi rét mướt bừng, nước đôi mắt trào đi ra, tầm nhìn nhạt nhẽo nhòa. Từ lâu cô vẫn không hề yêu thương Cố Thành Quân, tuy nhiên những rấm rứt vì như thế bị phụ lòng vẫn ko hề tan không còn. Dù đang được tái ngắt sinh, tuy nhiên Trương Minh Vi ngồi teo rúm ở một góc này bại liệt nhập khung hình cô vẫn đang được đau buồn than vãn khóc. Quen biết nhau mươi tứ năm, vẫn trải qua quýt nhì kiếp sinh sống, cô từng yêu thương, từng trả giá chỉ, từng khổ đau, từng vô vọng, và đã và đang tỉnh ngộ, sinh sống lại. Cô từng với biết bao điều mong muốn thưa với những người nam nhi này, tuy nhiên giờ trên đây khi áp sát khuôn mặt mày anh, cô chỉ mong muốn thưa độc nhất một câu.
-Anh với lỗi với tôi…
Cố Thành Quân kể từ từ nở nụ mỉm cười, tuy vậy nụ mỉm cười này lại như đang khóc. Đôi môi giá buốt ngắt của anh ấy tao dán chặt nhập khóe mồm Minh Vi, hít lên những giọt nước đôi mắt của cô ý.
- Anh biết. Anh van lỗi, anh van lỗi, anh van lỗi, van lỗi….
Nước đôi mắt rơi xuống như mưa, Minh Vi khóc trở thành tiếng:
- Cố Thành Quân! Anh là đồ dùng nhăng nhít. Rốt cuộc tôi đã từng gì khiến cho anh cư xử với tôi như vậy? Anh là đồ dùng bội ơn phụ nghĩa xứng đáng chém cho tới ngàn nhát.
Đôi đôi mắt Cố Thành Quân đẫm nước, những cái hít gấp rút vẫn không ngừng nghỉ rơi bên trên khuôn mặt mày Minh Vi, hít một chiếc lại thưa một điều van lỗi. Song nước đôi mắt của Minh Vi trào đi ra kinh hoàng rộng lớn, cô khóc nức nở cho tới nấc ko kịp thở, tương tự như một đứa trẻ con bị rấm rứt điều gì.
...
Dù vẫn gửi qua 1 khung hình không giống, tuy nhiên vong linh cô vẫn ghi nhớ kỹ từng chút một. Minh Vi hoảng kinh hoảng trong khi thấy khung hình bản thân rét mướt bừng lên, cô vội vàng vàng giằng thoát ra khỏi cái hít của Cố Thành Quân, xoay mặt mày úp chặt xuống bên dưới thảm trải sàn.
- Bỏ tôi ra!
- Không! - Cố Thành Quân ấn cô xuống, bàn tay rét mướt rẫy lưu giữ chặt cổ tay cô, song môi như thiêu châm hít lên cổ điểm cô vừa vặn nhằm lộ. Anh cố ý mút một chiếc thiệt thâm thúy, ngay thức thì một vết môi mẩn đỏ xuất hiện tại bên trên làn domain authority Trắng như tuyết của Minh Vi.
Minh Vi cố nén sự lập cập rẩy, nói:
- Anh thực hiện vì vậy không hề chân thành và ý nghĩa gì đâu, Cố Thành Quân. Chúng tao vẫn kết cổ động kể từ lâu rồi.
Xem thêm: the giới hoàn mỹ truyện chữ
Cố Thành Quân ngấc đầu lên, mỉm cười nói:
- Anh ko cần phải biết bên trên khung hình em vẫn xẩy ra chuyện gì, em nhập hồn nhập người cô nàng này cũng rất được, em đầu bầu quý phái kiếp mới mẻ cũng rất được. Cuối nằm trong anh vẫn hoàn toàn có thể thấy em. Có những câu này sau cuối anh vẫn có thể nói rằng với em.
- Những điều tôi biết đã và đang vượt lên đầy đủ rồi, những chuyện trai gái xấu xí của những người ko cần thiết khai không còn đi ra làm cái gi.
- Không, ko phải! - Cố Thành Quân cúi người xuống, tiếp sau đó thu tay lại, ôm gọn gàng lấy Minh Vi nhập lòng. Minh Vi không hề chút mức độ lực này nên ko buồn giãy giụa nữa.
- Chân Tích thưa ko sai, khi bại liệt anh vẫn hứa hẹn với cô ấy mươi năm. Nhưng khi bại liệt anh chỉ hành vi theo gót cảm tính, vì như thế anh nghĩ về toàn bộ là vì em thao túng, nên anh mới mẻ tương hỗ với em nhằm trả thù hằn.
Minh Vi nổi nóng, Cố Thành Quân vội vàng thưa tiếp:
- Nghe anh thưa không còn vẫn. Nhưng sau thời điểm xúc tiếp với em, anh mới mẻ nhìn thấy loài người em ko cần vậy. Khi bại liệt anh đoán dĩ nhiên những chuyện bại liệt bởi phụ vương em thực hiện. Song ko lâu tiếp sau đó phụ vương em cũng mệnh chung, anh ko thể so kè với những người bị tiêu diệt, do đó cũng từ từ gạt bỏ từng chuyện. Em so với anh lại chất lượng vì vậy nữa. Minh Vi, trái ngược tim anh cũng thực hiện vì chưng thịt, nó cũng có thể có tình thân. Vậy nên, khi đưa ra quyết định thực hiện đám hỏi với em, anh vẫn thưa với Chân Tích nhằm dứt khoát chia ly, sau đây đơn giản đồng chí. Khi bại liệt anh vẫn toàn tâm toàn ý thực hiện ông xã của em.
Cơ thể cứng ngắc của Minh Vi mượt lại rộng lớn một chút ít.
- Suốt sáu năm trời, anh vẫn sinh sống với em vô nằm trong hạnh phúc. Em là một trong người phu nhân tuyệt vời, từ xưa đến giờ anh trước đó chưa từng hối hận hận vì như thế vẫn lấy em. Sau này anh đóng góp công cộng phim “Cuối hạ” với Chân Tích, Chân Tích kỳ vọng hoàn toàn có thể xoay quay về, tuy nhiên anh kể từ chối. Cô ấy… cô ấy vì như thế vượt lên nhức lòng nên không hề thấy được trúng sai, bị người tao dỗ dành bám nhập quái túy. Sau khi trị hình thành, anh vẫn thưa cô ấy cút cai nghiện. Cô ấy nhận điều, tuy nhiên hy vọng anh hoàn toàn có thể ở mặt mày khích lệ cô ấy. Dù sao cô ấy và anh cũng từng yêu thương nhau, anh ko thể thấy vậy tuy nhiên tảng lờ như ko biết. Sau này mối liên hệ của bọn anh thân thiết rộng lớn một chút ít. Vì anh thấy em không tồn tại gì là không dễ chịu nên cũng ko nhằm ý…
Minh Vi lại cố giằng đi ra. Cố Thành Quân vội vàng vàng ấn cô xuống:
- Nghe anh thưa không còn vẫn, Minh Vi! Việc anh mối liên hệ mập lờ mờ với Chân Tích quả tình ko trúng, tuy nhiên vụ việc ngày hôm bại liệt thực sự là em vẫn hiểu nhầm. Khi bại liệt Chân Tích đang được ở nhập phòng ngủ sử dụng quái túy, bị anh phát hiện. Lúc bại liệt cô ấy đang đi tới chừng phê, đang được thưa năng ltinh tinh thì em nhập, ko hóng nghe lý giải vẫn cãi lộn với cô ấy. Anh quá nhận anh tránh việc đẩy em một chiếc, khi bại liệt anh chỉ kinh hoảng thực hiện rộng lớn chuyện lên đám phóng viên báo chí tiếp tục kéo cho tới ngay lập tức. Anh kéo Chân Tích cút trước, ko cần vì như thế quan tâm cô ấy rộng lớn, tuy nhiên quyết định trả cô ấy đi ra khu vực người vận hành, tách ko nhằm phóng viên báo chí nhìn thấy cỗ dạng cô ấy vừa vặn sử dụng quái túy kết thúc. Anh trước đó chưa từng nghĩ về cho tới việc em lại trị bệnh dịch, anh trái ngược thực trước đó chưa từng nghĩ về tới…
Nước đôi mắt của Cố Thành Quân rơi bên trên má Minh Vi, anh trả tay đi ra vuốt ve sầu khuôn mặt mày cô. Khi ấy người đang được ở bên dưới anh không hề là cô thiếu hụt nữ giới tươi tắn xinh đẹp nhất nữa, tuy nhiên đó là người phu nhân vẫn công cộng sinh sống xuyên suốt sáu năm bại liệt. Khuôn mặt mày nhỏ nhắn, hai con mắt ươn ẩm, song môi luôn luôn mỉm cười tươi tắn đẫy đậm chất cá tính. Anh lại hít lên song môi ngọt ngào và lắng đọng bại liệt một đợt nữa, cảm biến một cơ hội tinh xảo, mò mẫm tìm tòi một tương đối thở không xa lạ tuy nhiên anh thương ghi nhớ xuyên suốt tứ năm vừa qua.
- Sau khi em bị tiêu diệt cút, 1 mình anh quay trở lại điểm này, nhìn tòa nhà rỗng tuếch tênh, đùng một phát cảm nhận thấy không vấn đề gì Chịu đựng nổi. Anh khóc kết thúc một trận, mới mẻ nhìn thấy rằng anh đặc biệt yêu thương em. Anh yêu thương em…
Minh Vi nhắm đôi mắt lại, loại lệ trào đi ra điểm khóe đôi mắt rồi lăn chiêng xuống tóc giống như các phân tử ngọc trai. Cô nhằm khoác cho tới Cố Thành Quân hít, cảm biến sự lưu luyến đẫy tinh xảo của anh ấy, tuy nhiên cho tới khi Cố Thành Quân gửi quý phái hít những giọt nước đôi mắt, cô đột ngột lấy đầu bản thân đập mạnh nhập mũi anh, bên cạnh đó teo gối cổ động nhập háng anh.
Cố Thành Quân cuộn gập người lại, nhức cho tới nỗi toàn đằm thắm toát những giọt mồ hôi giá buốt, ko kêu nổi một giờ đồng hồ này. Minh Vi đẩy anh đi ra rồi vùng dậy. Cố Thành Quân vẫn trả tay lưu giữ lấy chân cô.
- Đừng cút, Minh Vi, chớ đi!
Minh Vi vệ sinh không còn nước đôi mắt bên trên mặt mày, đá tay Cố Thành Quân đi ra rồi chạy chân trần ra bên ngoài cửa ngõ. Cố Thành Quân gắng mức độ đứng lên xua đuổi theo gót sau.
Xem thêm: cậu chủ rất cưng chiều em
....
Khi Cố Thành Quân xoay nhập vào căn nhà, giờ đồng hồ chuông điện thoại cảm ứng lại vang lên. Người mặt mày bại liệt máy thưa với anh vì chưng giọng rất là lễ độ: “Chủ tịch, vấn đề anh cần thiết vẫn với rồi. Tối ngày mươi sáu mon Tám năm 20xx, Chu Minh Vi bị ngộ độc gas cần đi vào khám đa khoa cấp cho cứu giúp. Tim cô ấy vẫn ngừng đập nhập giây lát, tuy vậy sau thời điểm được sốc năng lượng điện vẫn đập quay về. Trước vụ việc bại liệt cô ấy là một trong học viên phổ thông thông thường, kết quả học hành rất hay, cá tính khá hướng về trong, cả giáo viên và bàn sinh hoạt đều xác định cô ấy trước đó chưa từng nhập cuộc bất kể một chương trình biểu diễn văn nghệ này ở ngôi trường, ko trầm trồ tài giỏi năng khi sinh ra đã bẩm sinh về nghành nghề dịch vụ này. Cô ấy cũng trước đó chưa từng nhập cuộc sinh hoạt tự nguyện này bên trên cô nhi viện…”.
Cố Thành Quân chũm một tấm hình họa nhập sườn bạc lên. Trong hình họa, Minh Vi chũm một bó hoa oải mùi hương rộng lớn, đứng đằm thắm cánh đồng mỉm cười rực rỡ. Ngón tay của anh ấy lướt qua quýt khuôn mặt mày bại liệt, nhằm lại một tương đối rét mướt đẫy lưu luyến.
Bình luận